Sau khi Cố Nguyên về nhà, cậu cẩn thận đối chiếu thời tiết trong nhật ký với thời tiết thực tế, phát hiện có vài chỗ sai lệch, lẽ ra là ngày mưa u ám, nhưng lại được ghi thành trời nắng.
Mặc Lâm nói không sai, nhật ký đúng là có vấn đề.
Nhưng cảm xúc ghi trong nhật ký lại rất chân thật, bên trong viết rất nhiều tâm trạng và diễn biến tâm lý của Viên Lộ, trông không giống như do người khác viết thay.
Một cô bé chín tuổi, tại sao lại cố tình để lại nhật ký?
Có phải là chờ người khác phát hiện ra không? Rốt cuộc cô bé muốn biểu đạt điều gì?
Cố Nguyên lại đọc từ đầu đến cuối cuốn nhật ký một lần nữa, cậu cảm nhận được nỗi buồn và sự bất lực của cô bé, và cậu muốn tin rằng nhật ký là do chính cô bé viết.
Có lẽ vì một lý do nào đó, cô bé buộc phải để lại nhật ký, hoặc là bị người khác ép buộc?
Đúng lúc Cố Nguyên còn đang bối rối, Vương Nhạc bên kia mang tới tin tốt.
Vương Nhạc cùng một nhóm người phục kích ở Hồng Đô Nhất, bắt gặp hai thanh niên lén lút tránh đám đông nói chuyện với nhau. Họ lập tức áp sát khống chế, và tìm thấy tiền mặt cùng m* t** đá trong ba lô của hai người. Giờ cả hai đã bị đưa về đồn để thẩm vấn.
Như vậy cũng đồng nghĩa là những lời Vương Đào nói đều là sự thật.
Lý Mai có hành vi rất đáng ngờ và đã mất tích suốt một tuần, không ai biết cô ta đi đâu, có khả năng sự mất tích này có liên quan đến việc buôn m* t**.
Vương Đào từng nhắn đến việc Lý Mai thường mang theo rất nhiều tiền mặt, điều này có nghĩa là việc không để lại bất kỳ ghi chép chi tiêu nào rất có thể là vì cô ta luôn dùng tiền mặt.
Cố Nguyên nhớ lại cảnh lúc bước vào căn phòng thuê, trên sofa vứt đầy quần áo, phần lớn là đồ mùa hè, cực kỳ bất thường.
Tủ quần áo của Lý Mai đã bị nhét chật kín, nếu không còn chỗ thì rất có thể cô ta sẽ để quần áo trái mùa vào vali. Khi đột ngột phải đi xa, cô ta sẽ cần lấy trống vali, và đây có thể là lý do vì sao trên sofa lại chất đống nhiều quần áo trái mùa như vậy.
Lý Mai đã thu dọn hành lý trước khi rời đi, và có thể thấy cô ta đi rất vội vàng.
Cô ta rời đi trước khi Viên Lộ chết hay sau đó?
Nếu là trước khi chết, với tư cách là một người mẹ, lẽ nào lại không sắp xếp ổn thỏa cho con rồi mới đi?
Nếu là sau khi chết, vậy cái chết của Viên Lộ rất có thể có liên quan đến cô ta.
Xem ra, muốn làm rõ vụ án của Viên Lộ, trước hết phải điều tra tung tích của Lý Mai, mà muốn giải được bí ẩn này, vẫn phải bắt đầu từ Hồng Đô Nhất.
Cố Nguyên xoa đôi mắt mỏi mệt, chợt nhớ hôm nay là ngày 31 tháng 12, ngày cuối cùng của năm sắp qua đi.
Đây là năm thứ ba cậu và Mặc Lâm cùng nhau đón năm mới, thời gian trôi thật nhanh!
Cậu mở cửa thư phòng, thấy phòng khách đã được trang trí xong, trên bàn ăn có bánh kem và hoa hồng, nến cũng đã bày sẵn nhưng chưa đốt.
Ánh mắt Cố Nguyên đảo quanh phòng khách, rồi dừng lại ở ban công, Mặc Lâm giống như đang bận rộn với thứ gì đó ở đó.
Để tổ chức một buổi đón năm mới có cảm giác nghi lễ, Mặc Lâm đã đặt mua một loạt đồ trang trí nhỏ từ sớm. Cố Nguyên thì chưa bao giờ làm mấy chuyện này, cảm thấy rất đau đầu.
Cậu vốn chẳng mấy để tâm đến việc đón năm mới, với cậu thì có hay không cũng vậy. Nhưng vì Mặc Lâm nói dịp lễ phải có cảm giác nghi thức, nên cậu cũng phối hợp, thậm chí đã chuẩn bị quà từ một tháng trước.
Không ngờ Mặc Lâm lại chuẩn bị long trọng thế này, nào là hoa tươi, nào là bánh kem, khiến cậu nhất thời chưa quen.
Vì muốn tặng quà cho Mặc Lâm, cậu đã luyện tập rất lâu câu định nói, nhưng vẫn cảm thấy gượng gạo. Nghĩ đi nghĩ lại, cậu quyết định thôi, cứ tặng quà thẳng luôn là được.
Cố Nguyên quay lại phòng ngủ lấy món quà đã chuẩn bị sẵn, chợt thấy ở cuối giường có một hộp quà. Cậu tò mò mở ra…
Bên trong là một bộ trang phục công sở rất chỉnh tề, áo sơ mi trắng và quần tây đen thì không có gì đặc biệt, điểm đặc biệt là chiếc dây đeo vai màu đen đặt trên áo sơ mi.
Loại dây đeo này là để cảnh sát mang súng khi đi làm nhiệm vụ, khi đeo lên người trông giống như dây đeo giữ lưng thẳng, Cố Nguyên luôn cảm thấy nó rất buồn cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!