Cố Nguyên mở thư mục tài liệu đã xem gần đây, phát hiện một file Word tên là "Tiểu Ngư".
Cậu mở ra thì thấy bên trong là những đoạn văn được ghi lại theo dạng nhật ký.
Cách viết nhật ký vô cùng đơn giản, giống như thứ mà học sinh tiểu học có thể viết ra.
Cố Nguyên lướt qua một lượt, phát hiện mỗi đoạn nhật ký đều rất ngắn, mỗi đoạn đều ghi ngày tháng cùng thời tiết, nội dung từ vài chữ đến vài chục chữ.
[Ngày 1 tháng 5, trời nắng, hôm nay rất không vui, được nghỉ mà chẳng ai chơi với mình.]
[Ngày 2 tháng 5, trời nắng, mẹ cho mình 5 đồng, mình định đi mua một con cá nhỏ để nó làm bạn với mình.]
[Ngày 3 tháng 5, trời nắng, con cá nhỏ rất xinh đẹp, thân màu đỏ, thế là mình đặt tên nó là Tiểu Hồng. Nhưng cái lọ nó ở quá nhỏ, chắc nó rất cô đơn. Nếu cho nó vào nơi rộng hơn, nó sẽ vui chứ?]
[Ngày 4 tháng 5, trời nắng, hôm nay rất vui, mình tìm được một cửa hàng cá, cho Tiểu Hồng vào một bể cá đẹp, bên trong có nhiều bạn nhỏ khác. Thật ghen tị vì Tiểu Hồng đã có bạn, bao giờ mình mới có bạn của riêng mình đây?]
[Ngày 5 tháng 5, trời âm u, hôm nay mẹ đưa một chú về nhà. Mình không thích chú ấy, chú ấy trông xấu và rất dữ. Hình như chú ấy còn định ở lại đây nữa, mình ghét chú ấy!]
[Ngày 6 tháng 5, mưa nhỏ, hôm nay mẹ đánh mình vì mình cãi lại chú dữ tợn đó. Người lớn lúc nào cũng thế, muốn đánh trẻ con là đánh. Làm con của họ thật đáng thương, mình không muốn làm con của họ nữa.]
Cố Nguyên lật tiếp xuống, là nhật ký ngày 14 tháng 5, 14 tháng 5 là thứ Bảy, sau đó là ngày 21 và 28 tháng 5.
Có vẻ như mỗi cuối tuần khi Viên Lộ đến đây, cô bé đều ghi lại tâm trạng của mình.
Cậu kéo thẳng xuống dòng cuối cùng. Nhật ký cuối là ngày 17 tháng 12, hôm đó là thứ Bảy, trời âm u.
[Tiểu Hồng chết rồi.]
Vỏn vẹn bốn chữ, nhưng khiến sống lưng Cố Nguyên nổi lên một lớp da gà.
Cậu tiếp tục lật ngược lại.
[Ngày 10 tháng 12, trời nắng, chị gái kể cho mình một bí mật, chị ấy là một nàng tiên cá. Chị nói tiên cá nên sống ở biển, không nên ở cùng loài người. Mình thấy chị nói đúng, tiên cá vốn có thể sống hạnh phúc, con người chỉ biết làm tổn thương họ.]
Đọc đến đây, Cố Nguyên nhíu mày.
Lại là cá… tại sao mọi chuyện cứ xoay quanh cá?
Chị gái mà Viên Lộ nhắc đến rốt cuộc là ai?
Mang theo nghi vấn ấy, cậu tiếp tục lật lại về phía trước.
[Ngày 3 tháng 12, mưa nhỏ, mình thích chơi với chị gái nhất, chị ấy là người bạn duy nhất của mình. Nhưng hình như chị sắp rời khỏi đây rồi. Mình không thích ba, không thích dì, cũng không thích mẹ. Mình hy vọng chị gái có thể đưa mình đi cùng.]
[Ngày 26 tháng 11, trời nắng, hôm nay đi thủy cung cùng bạn học. Mình chưa bao giờ thấy nhiều cá đến vậy, chúng sống trong nước, tự do tự tại. Thật ghen tị với chúng.]
[Ngày 19 tháng 11, mưa to, trời mưa suốt nên mình chẳng thể đến chơi với chị gái. Hôm nay hình như mẹ bị bệnh, tâm trạng rất tệ, bụng mình rất đói.]
[Ngày 12 tháng 11, mưa to, hôm nay mẹ và ba cãi nhau. Ba bảo mẹ dắt mình cút đi, đừng làm phiền cuộc sống của ba với dì. Mẹ mắng ba là đồ lòng lang dạ sói, rồi mắng mình là đồ súc sinh. Họ đều không muốn mình, mình rất buồn.]
[Ngày 5 tháng 11, mưa nhỏ, mẹ đi làm, chú đến, mua cho mình rất nhiều đồ ăn, còn mang cho mình một chiếc váy nhỏ. Chú đối xử với mình rất tốt, còn tốt hơn cả ba mẹ.]
[Ngày 29 tháng 10, trời nắng, hôm nay mẹ ngủ cả ngày, tối thì ra ngoài làm việc. Mình rất đói, may mà chú đến, chú nấu mì cho mình ăn, rất ngon. Nhưng tay của chú rất thô ráp, mình không thích.]
Đọc đến đây, Cố Nguyên đóng tập tin lại.
Khi cajua quay người, phát hiện thái dương của ông chủ nhà đã lấm tấm mồ hôi.
"Anh rất nóng?" Cố Nguyên hỏi, giọng đầy cảnh giác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!