Gần đây, bà Thẩm ra nước ngoài để xử lý một số việc, công ty tạm thời giao cho Mặc Lâm trông coi. Vì thế ngoài việc bận rộn với công việc của mình, Mặc Lâm còn phải tranh thủ thời gian sang công ty của bà Thẩm ngồi giám sát.
"Chuyên ngành của anh là tâm lý tội phạm, mấy việc ở công ty anh cũng xử lý được à?" Câu nói của Cố Nguyên rõ ràng là không tin Mặc Lâm có khả năng làm việc trái ngành.
"Công việc ở công ty bà Thẩm đã giao cho mấy quản lý cấp cao rồi, anh chỉ cần kiểm tra công việc của họ thôi. Tâm lý học trong môi trường công sở anh học cũng không tệ. Muốn đi cùng anh qua công ty ngồi một lát không?"
"Không đi, tối gặp." Cố Nguyên nói xong liền định mở cửa xuống xe.
"Khoan đã." Mặc Lâm nhắc nhở: "Có phải quên gì rồi không?"
Cố Nguyên liếc nhìn hai bên cửa kính, xác định xung quanh không có ai, rồi nhanh chóng đặt một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước lên môi Mặc Lâm.
Mặc Lâm hài lòng, khẽ xoa gáy Cố Nguyên: "Tối gặp nhé, cừu con của anh."
Đôi tai Cố Nguyên lập tức ửng đỏ, vội vàng xuống xe, có cảm giác như bỏ chạy.
Tiễn Cố Nguyên xong, Mặc Lâm lập tức quay xe về công ty.
Nhìn chiếc xe của Mặc Lâm đi xa, trong lòng Cố Nguyên lại dâng lên một chút không nỡ. Cảm giác chiếm hữu kỳ lạ này khiến cậu trở nên thật khác thường.
Nghĩ đến việc Mặc Lâm không còn phải thường xuyên đi công tác nữa, mỗi ngày đều có thể gặp nhau, cậu lại thấy yên tâm hơn nhiều.
Trước khi đến đồn cảnh sát, cậu đã thấy tin nhắn trong nhóm chat nói về việc người nhà nạn nhân đang cãi nhau.
Không ngờ, đã hai mươi phút trôi qua, mấy người đó vẫn còn đang cãi.
Ngôn ngữ của con người khi dùng để cãi vã thì trở nên khá đơn điệu, chủ yếu là lôi tổ tiên người ta ra, kết hợp với vài từ ngữ khó nghe.
Lý Mông thấy khó chịu, nói với Vương Nhạc: "Đủ rồi đấy, cậu nhốt họ chung trong một phòng thẩm vấn, không sợ lát nữa họ đánh nhau à?"
"Không đánh được đâu." Vương Nhạc hừ lạnh: "Nếu đánh được thì đã đánh từ lâu rồi. Cùng lắm là xem ai to tiếng hơn, chửi th* t*c hơn."
Lý Mông: "Vậy cứ để họ chửi qua chửi lại thế sao?"
Vương Nhạc ung dung nhấp một ngụm cà phê: "Chiêu này tôi cũng học từ thầy Mặc. Trước hết là khơi gợi sự tức giận của họ, rồi tìm ra lỗ hổng tâm lý từng người. Khi cãi nhau, con người không có nhiều thời gian để suy nghĩ thấu đáo, lúc này dễ nhìn rõ ý nghĩ thật sự trong lòng họ nhất."
Vương Nhạc mắt không chớp, dán chặt vào màn hình theo dõi ba người trong đó: "Đừng làm phiền tôi quan sát họ, các cậu muốn làm gì thì làm."
Sáng nay Cố Nguyên không có việc gì, cũng kéo một cái ghế ngồi sau lưng Vương Nhạc.
Lý Mông cũng lôi ghế ngồi xuống bên cạnh, nói với Cố Nguyên: "Cái người đàn ông bụng to kia tên là Từ Vĩ, là bạn trai mới của Lý Mai, mẹ của nạn nhân, mới quen gần đây. Lý Mai mất tích một tuần trước, để tìm hiểu tình hình của cô ta, chúng tôi đưa Từ Vĩ về đây. Người đàn ông này chẳng có chút văn hóa nào, suốt đường cứ càu nhàu với chúng tôi, giam cả đêm cũng chẳng moi được thông tin gì có giá trị.
Viên Cường và Trương Giai sáng nay cứ đòi về buôn bán, nhưng đội trưởng không cho đi. Dù gì cũng dính đến án mạng, mấy người này lại là những người đã tiếp xúc trực tiếp với Viên Lộ trước khi xảy ra án, bọn họ đều là nghi phạm."
"Họ cãi nhau vì chuyện gì?" Cố Nguyên thản nhiên hỏi.
"Là Từ Vĩ khơi mào trước," Lý Mông nói, "Vừa thấy Viên Cường, hắn liền mắng là đồ không biết xấu hổ, nói rằng Viên Cường thường xuyên quay lại tìm Lý Mai để giải quyết nhu cầu sinh lý.
Trương Giai vừa nghe liền bùng nổ, hỏi Từ Vĩ câu đó có ý gì.
Từ Vĩ liền nói, sau khi Viên Cường và Lý Mai ly hôn vẫn qua lại với nhau, dạo trước Lý Mai còn từng phá thai đứa bé của Viên Cường một lần.
Sắc mặt Trương Giai lập tức tái mét, vừa khóc vừa nói Viên Cường lừa kết hôn, muốn ly hôn với anh ta.
Chuyện giữa Viên Cường và Lý Mai cứ thế bị Từ Vĩ phơi bày ra, tâm trạng tất nhiên khó chịu, thế là lại cãi nhau với Từ Vĩ."
Nói đến đây, Lý Mông lắc đầu: "Đám người này sao cứ như mấy đứa con nít chưa lớn vậy!"
"Mà nghe Từ Vĩ nói thì, Lý Mai vì phá thai nên luôn buồn bực, một mình ra ngoài giải khuây, nhưng lại không biết đi đâu, cũng không tra được lịch sử tiêu xài." Mộng Lan bổ sung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!