(Vì đoạn đầu của vụ 1 này có nhắc nhẹ nhưng không đáng kể đến vụ án bên Thực Tập Sinh Pháp Y, nên nếu ai muốn đọc theo trình tự tác giả viết thì em mời đoàn mình di chuyển sang Thực Tập Sinh Pháp Y ạ)
===
"Tôi lật đổ toàn bộ thế giới này, chỉ để chỉnh lại bóng ngược của em."
— Thánh Truyền
Trong xe tải, radio vang lên một bản đàn cello, giai điệu trầm lắng và kéo dài như ký ức đang thoát khỏi xiềng xích của thân xác, chất chứa bi thương và tuyệt vọng…
Đúng 23 giờ, tiếng đàn cello đột ngột dừng lại, thay vào đó là giọng nói dịu dàng và chững chạc của nữ MC.
"Xin chào quý thính giả, các bạn đang lắng nghe chương trình Trò chuyện đêm khuya… Chủ đề của số này là Tìm kiếm người lắng nghe cho những tâm hồn thất vọng. Quý vị có thể gọi đến đường dây nóng của đài để chia sẻ câu chuyện của mình…"
Đa số mọi người chọn lắng nghe, chỉ một số ít mới gọi đến đường dây nóng để kể về quá khứ không mấy dễ chịu của mình.
"Hôm nay chúng tôi chào đón một vị khách mời đặc biệt. Tôi nghĩ chắc hẳn mọi người cũng đã biết anh ấy là ai rồi. Đúng vậy, anh ấy chính là chuyên gia tâm lý tội phạm nổi tiếng, thầy Mặc Lâm!"
"Thầy Mặc Lâm, vì sao ngài lại đồng ý lời mời của đài chúng tôi?" MC hỏi.
"Vì chủ đề của các bạn rất hay."
Giọng nói trầm thấp của Mặc Lâm vang lên từ loa, nghe còn dày và giàu từ tính hơn bình thường.
"Trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người sống trong giằng xé nội tâm. Con người cần có một cơ hội để giải tỏa cảm xúc, mà chia sẻ và lắng nghe là một cách rất tốt để giảm áp lực…" Câu trả lời mang tính khuôn mẫu khiến giọng anh nghe càng nghiêm túc.
Lúc này, một bàn tay đầy máu từ từ đưa ra, vặn to âm lượng của radio trong xe.
Sau vài câu trò chuyện ngắn, MC kết nối cuộc gọi đầu tiên của thính giả.
MC: "Xin chào, tôi có thể giúp gì cho bạn?"
MC chỉ nghe thấy tiếng vọng của chính mình truyền lại từ ống nghe, còn người gọi thì không lên tiếng.
Đầu dây bên kia im lặng, chỉ có tiếng thở phả qua micro, như thể người gọi đang trải qua một cuộc dằn vặt nội tâm dữ dội.
Bàn tay đẫm máu siết chặt thành nắm đấm, rồi một giọng đàn ông vang lên: "Tôi đã giết một người."
"…giết một người… giết một người… giết một người…"
Do thiết bị thu tín hiệu lặp đi lặp lại, tiếng vọng liên tục truyền vào micro, rồi lại vang ra từ radio, lặp đi lặp lại như hồn ma vất vưởng không chịu rời đi.
Nhận được một cuộc gọi đặc biệt như vậy, MC vô cùng bất ngờ nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: "Xin lỗi, vừa rồi bạn nói… bạn đã giết một người… phải không?" MC sợ mình nghe nhầm, nên hỏi lại để xác nhận.
Đầu dây bên kia, giọng đàn ông lại vang lên: "Tôi muốn nói chuyện với Mặc Lâm."
MC quay sang nhìn Mặc Lâm như hỏi ý, Mặc Lâm gật đầu đồng ý.
"Anh nói."
"Anh có thể đến bắt tôi không?"
Mặc Lâm hơi bất ngờ, nhướn mày: "Lý do?"
Đối phương im lặng một lát: "Anh là hy vọng cuối cùng của tôi."
Mặc Lâm nghe ra được cảm xúc trong giọng nói của đối phương, anh biết mục đích của hắn không đơn giản.
"Chỉ vậy thôi sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!