12h trước, Ô Nha Nha đến căn hộ mang theo một túi nhựa và một xô sắt có nắp.
Đi cùng cô là một cặp vợ chồng trung niên hốc hác.
Người phụ nữ mở cửa cho bọn họ biểu tình choáng váng, dường như không dám tin ba mẹ đã cắt đứt quan hệ của mình lại chủ động tới tìm.
Sau khi những đoạn video khó coi đó phát tán trên Internet, ba mẹ đã không nhận cô nữa.
"Ba, mẹ, hai người sao lại, sao lại tới?
", cô gái há miệng, nước mắt không ngừng rơi. Bao nhiêu đêm khó ngủ, cô nhiều lần mơ thấy cảnh đoàn tụ thế này, nhưng sau khi tỉnh dậy lại tuyệt vọng ý thức được, bản thân vĩnh viễn không thể quay lại nữa. Cô là rác rưởi bẩn thỉu, cô là vết nhơ không nên tồn tại!"Đứa trẻ này! Con bị người ta bức hại sao con lại không nói với ba mẹ? Ba mẹ luôn cho rằng con không yêu bản thân mới phát tán những video đó! Con bị bạn trai con quay lén? Con chịu oan ức sao không nói? Hả? Tại sao con không nói?
Chúng ta có thể kiện hắn!"
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp.
Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ????♥️ À đừng quên vote ???? cho chúng mình nữa nha, hihi
Bà mẹ của cô gái đem cô ôm vào lòng, nước mắt lã chã.
Ba của cô đóng cửa, lặng lẽ đứng khóc.
Ô Nha Nha ngồi bó gối, dáng vẻ ngoan ngoãn ngồi trên ghế sô
- pha, đợi một nhà ba người bĩnh tĩnh trở lại.
Cô gái nép mình trong vòng tay của ba mẹ, trên mặt mang theo biểu tình nằm mơ hốt hoảng.
Khi ba mẹ đề xuất muốn đưa cô rời đi, cô đồng ý.
Cô ấy không giống Lâm Tú Trúc vô vọng hết thuốc chữa.
Cô vẫn còn lưu luyến ba mẹ, lưu luyến gia đình.
Ô Nha Nha đứng trên ban công, nhìn ba người rời đi, sau đó mới mở thùng gỗ ra, đem máu ở bên trong dội tung toé.
Cô vừa hát vừa tạo "hiện trường giả
", sau đó vui vẻ đợi Vu Hạo Vỹ. Nhìn thấy cửa được người khác mở ra, Ô Nha Nha ngồi trên sô pha nghiêng đầu, ngọt ngào nói:"Anh về rồi?
"Cô bạn gái dịu dàng ân cần bật một bóng đèn màu cam lên, ngồi ở ghế sô pha chờ bạn trai cả đêm không về. Nếu trong phòng không có vết máu loang lổ, không có mùi máu tươi, cảnh tượng như vậy ngược lại cũng được coi là ấm áp. Vu Hạo Vỹ quỳ ở hành lang, đôi đồng tử phóng đại nhét đầy sự sợ hãi khôn cùng. Hắn mơ hồ nhận ra rằng, đương lúc bản thân chơi bời bên ngoài, chuyện đáng sợ đã xảy ra không thể vãn hồi."Đây là món quà em vì anh mà chuẩn bị.", Ô Nha Nha đem vật thể tròn tròn ôm ở đầu gối vứt ra ngoài.
Vu Hạo Vỹ theo bản năng nhận lấy, hắn nhìn kỹ, đầu liền nổ đoàng một tiếng.
Đây là, đây là cái gì? Là thứ mà hắn nghĩ sao?
Lâm Tú Trúc quả nhiên, quả nhiên đem bạn gái hắn giết rồi?
Tuy rằng, ban đầu cô chỉ mang một phần nội tạng về nhà, nhưng đó là dấu hiệu cho thấy sự tình không ngừng trượt xuống vực thẳm.
Đáng tiếc, Vu Hạo Vỹ không thể nhận ra tín hiệu nguy hiểm sớm hơn.
Lâm Tú Trúc bây giờ đã hoàn toàn mất khống chế.
Vu Hạo Vỹ từng vô số lần bị người ta mắng là súc sinh, lần đầu tiên thấy bản thân thật vô tội.
So với Lâm Tú Trúc, thủ đoạn của hắn thì tính là cái gì đâu!
Trong đầu hắn hiện lên rất nhiều thứ, có mảnh ký ức, tình cảm hỗn loạn, cùng với sợ hãi mãnh liệt mênh mông.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!