Chương 39: (Vô Đề)

Sáng thức dậy, Diệp Ngọc Tinh vẫn còn hơi choáng váng, cậu mơ màng híp mắt mò mẫm đứng lên. Đang định kêu Tả Khâu dậy thì cậu cảm thấy có thứ gì đó mềm mềm áp vào trán mình.

"Buổi sáng tốt lành, Ngọc Tinh."

Diệp Ngọc Tinh lập tức tỉnh táo lại, cậu mở mắt ra nhìn thấy Tả Khâu đang chống tay lên giường ngồi bên cạnh mình, với một cười trên khóe môi, anh xoa nhẹ mái tóc xoăn của cậu:

"Có thể đỡ anh đi rửa mặt không?"

Diệp Ngọc Tinh nhẹ nhàng "a" một tiếng, gật đầu. Mấy ngày hôm trước, khi Diệp Ngọc Tinh đỡ Tả Khâu đi vào phòng tắm thì tâm thái vẫn còn bình thản, nhưng từ sau đêm qua, khi lồng ngực ấm áp của Tả Khâu áp vào sau lưng cậu, Diệp Ngọc Tinh luôn cảm thấy trong lòng có chút nóng lên.

Trước khi vào trò chơi, Diệp Ngọc Tinh còn có thể không chút do dự nói mình là trai thẳng. Thế nhưng từ sau khi tự nguyện nhận lấy nụ hôn của Percy, Diệp Ngọc Tinh cũng bắt đầu nghi ngờ xu hướng tính dục của mình rồi.

Đúng rồi! Percy!

Diệp Ngọc Tinh đột nhiên nghĩ đến Percy, cảm giác nong nóng dưới đáy lòng và chút ái muội với Tả Khâu cũng chợt biến mất. Cậu có chút đau đầu mà kéo tóc mình.

"Ngọc Tinh, làm sao vậy?"

Diệp Ngọc Tinh ngẩng đầu, Tả Khâu đã rửa mặt xong, từ trên cằm nhỏ xuống vài giọt nước, sắc mặt anh có chút tái nhợt, nhưng vẫn để lộ ra vẻ lo lắng. Diệp Ngọc Tinh theo bản năng mà đỡ lấy anh, sau vài giây mới trả lời:

"Không có gì…… Chỉ là nghĩ tới một chuyện thôi."

Diệp Ngọc Tinh nhận thấy Tả Khâu dựa sát vào mình, anh ôn hòa nói:

"Có chuyện gì sao? Có thể nói với anh không?"

"……"

Diệp Ngọc Tinh do dự một chút, cậu không biết nên nói như thế nào, nếu nói cho Tả Khâu rằng mình thích Percy, vậy Tả Khâu phải làm sao bây giờ? Cuối cùng, Diệp Ngọc Tinh khẽ cắn môi, trốn tránh nói:

"Một số chuyện nhỏ liên quan đến trò chơi, em đang nghĩ về manh mối của 《Công Chúa Bạch Tuyết Và Bảy Chú Lùn》."

Tả Khâu nhìn Diệp Ngọc Tinh, lộ ra vẻ suy tư:

"Ngọc Tinh, em có biết khi em nói dối thì sẽ làm một số động tác nhỏ không?"

Diệp Ngọc Tinh sửng sốt một chút, sau đó ngơ ngác hỏi:

"Gì cơ?"

Tả Khâu cụp mắt nhìn cậu một hồi, rồi nhẹ nhàng thở dài:

"Không có gì, nếu em không muốn nói, vậy quên đi."

Anh đưa tay nắm nhẹ cằm Diệp Ngọc Tinh:

"Nhưng mà, chờ đến thời cơ thích hợp, em sẽ nói cho anh biết, đúng không?"

Diệp Ngọc Tinh gật đầu, cậu nhìn khuôn mặt gần sát của Tả Khâu, do dự một chút rồi vẫn hơi nghiêng mặt tránh khỏi nụ hôn của anh:

"…… Tả Khâu, để em đỡ anh về nghỉ ngơi."

Diệp Ngọc Tinh căn bản không dám nhìn biểu cảm của Tả Khâu, cậu đợi trong chốc lát, mới nghe thấy giọng anh:

"Được, anh ở trong phòng chờ em."

Diệp Ngọc Tinh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng nảy lên một chút cảm giác ý náy với Tả Khâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!