"Sao vậy? Cháu căng thẳng à?" Người phụ nữ trung niên cười nhẹ: "Yên tâm đi, tôi không ăn thịt người đâu. Tôi họ Sở, ở viện hải dương này mọi người gọi tôi là tiến sĩ Sở. Tôi phụ trách nuôi dưỡng cá heo dưới 5 tuổi ở đây."
Hạ Trí bất giác nghĩ đến con cá heo mà cậu gặp hôm qua, không biết nó bao nhiêu tuổi.
"Cháu kỹ năng bơi rất tốt, sở trường bơi lội à?" Giọng của tiến sĩ Sở rất dịu dàng.
"Vâng."
Hạ Trí lấy giấy chứng nhận thành tích từ các cuộc thi bơi cậu tham gia hồi cấp hai ra.
Tiến sĩ Sở nhìn lướt qua rồi hỏi tiếp: "Cháu có thích cá heo không?"
"Ừm… cũng bình thường ạ" Hạ Trí lại nhớ đến dáng vẻ nghịch ngợm của con cá heo kia, vô thức thêm một câu: "Chúng rất dễ thương."
"Đúng rồi, chúng rất dễ thương, lại nhiều năng lượng, tò mò về mọi thứ và rất giàu cảm xúc. Cháu nghĩ rằng chúng chỉ nghịch ngợm thôi, nhưng thực ra chúng thường có mục đích riêng. Chẳng hạn muốn thu hút cháu lại gần, học theo hành vi của cháu, hoặc đơn giản là muốn thân thiết với cháu. Công việc của cháu là chơi với những chú cá heo con này." Tiến sĩ Sở nói.
"Tuyển người… chỉ để chơi với cá heo thôi ạ?"
Hạ Trí thầm nghĩ, trước giờ chỉ nghe nói là người không bằng chó, giờ lại thấy người không bằng cá heo. Hồi nhỏ, thái hậu cũng đâu có nghĩ đến việc thuê ai đó chơi với cậu đâu.
"Đừng xem thường việc chơi với cá heo con, rất tốn công sức đấy, thể lực của người bình thường chưa chắc đã theo kịp. Cháu trông còn trẻ lắm, đã đủ tuổi chưa?" Tiến sĩ Sở hỏi tiếp.
Hạ Trí nghĩ may là mình vừa mới qua sinh nhật tháng trước, liền đưa chứng minh thư cho tiến sĩ Sở xem.
Tiến sĩ Sở xem xong gật đầu.
"Có một số điểm cần lưu ý, tôi sẽ nói qua với cháu, những con cá heo ở độ tuổi này đang ở giai đoạn chuyển tiếp từ con non sang trưởng thành. Khi lớn hơn chút nữa… chúng sẽ rất hứng thú và muốn thử nghiệm một số thứ."
"À…"
Nếu Hạ Trí chưa lên mạng tìm hiểu, có lẽ cậu đã hỏi tiến sĩ "Chúng muốn thử cái gì?", nhưng vì đã biết trước nên Hạ Trí không thể giả vờ "ngây thơ" được nữa.
Tiến sĩ Sở nhìn biểu cảm của Hạ Trí, không khỏi bật cười: "Bây giờ trên mạng có nhiều thông tin lắm, cháu đã tìm hiểu được gì rồi?"
Thái độ thẳng thắn và chuyên nghiệp của đối phương khiến Hạ Trí cảm thấy không có gì phải ngại khi mở lời.
"Chúng có thể cảm nhận được mọi thứ."
"Ừ, còn gì nữa?"
"Một khi có cảm giác thì chúng sẽ ám chỉ, nếu ám chỉ không được đáp ứng thì có thể sẽ cưỡng ép… thậm chí còn có thể cùng nhau tấn công, ví dụ như cá mập, trước cá heo thì cá mập lại là loài yếu thế…"
Tiến sĩ Sở cười rõ ràng hơn: "Tóm tắt rất chính xác, còn gì nữa?"
"Một số bộ phận của cá heo có lực siết rất mạnh, có thể cuốn lấy đồ vật và mang đi…"
Tai Hạ Trí hơi đỏ lên, lúc nhìn thấy thông tin này, cậu phải thừa nhận nội tâm mạnh mẽ của mình đã bị sốc—cái quái gì vậy!
Tiến sĩ Sở cuối cùng cũng bật cười thành tiếng.
"Tất cả những điều này chỉ là một phần hơi tiêu cực của chúng thôi. Thực ra chúng có cảm xúc phong phú và cần sự đồng hành. Cách chúng thể hiện sự tin tưởng và thân mật là mời bạn đồng hành của chúng cùng vui vẻ. Nhưng chú cá heo con này chưa nghịch đến mức quá đáng đâu, nói cách khác thì coi như cháu đang dỗ dành một đứa trẻ thích leo trèo phá phách thôi."
Nghe đến đây, Hạ Trí thở phào nhẹ nhõm.
May mà đó chỉ là một con cá heo con, nếu không thì thật là xấu hổ.
Trước khi nó lớn lên, nhất định phải dạy dỗ hẳn hoi!
Tiến sĩ Sở đứng dậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!