Sau đó, tên đó đã khóc lóc trên diễn đàn của trường, kể rằng mình bị Diệp Lân đánh sau khi phỏng vấn đội bơi. Kết quả là từ thầy cô đến học sinh đều nói rằng Diệp Lân không thể nào ra tay. Bởi vì Diệp Lân trong mắt thầy cô là một học sinh ngoan, là một tấm gương tốt trong mắt bạn bè, luôn nói chuyện lý lẽ mà không bao giờ nói nặng lời.
Người như vậy, làm sao có thể ra tay được chứ?
Sau đó, tên kia được cho là đã gặp xui xẻo suốt cả năm.
Đầu tiên là bị phát hiện đã dùng bàn chải đánh răng của bạn cùng phòng để chùi bồn cầu, và bị bạn cùng phòng đánh cho một trận.
Bạn gái của cậu ta bỗng dưng phát hiện chiếc nhẫn mà cậu ta mua là hàng giả giá một trăm tệ trên Taobao, và đã để lại một dấu tay năm ngón trên mặt cậu ta.
Cuối kỳ, cậu ta lên mạng mua bài luận văn, không ngờ người bán luận văn cho cậu ta lại chính là trưởng khoa, và đúng lúc đó, khoa đang điều tra các hành vi không trung thực trong học thuật. Có người đã tố cáo cậu ta muốn mua luận văn, thế là cậu ta rơi vào cái bẫy của trưởng khoa.
Tên đó thật sự xui xẻo, cả đội bơi đều rất vui vẻ, khi đó có tin đồn nói rằng anh Lân đã xử lý cậu ta. Mọi người đều muốn hỏi điều đó có thật không, anh Lân đã dùng cách gì. Cuối cùng, Trần Gia Nhuận đã lên tiếng hỏi.
Diệp Lân ôm vai Trần Gia Nhuận, vô cùng nghiêm túc nói: "Tôi có một khả năng đặc biệt, đó là lúc rảnh rỗi sẽ xuất hồn ra ngoài, tôi đã nhập vào con cá vàng mà cậu ta nuôi trong ký túc xá, nên tôi đã thấy hết những gì cậu ta làm."
Diệp Lân nói với vẻ mặt tươi cười, mọi người đều nghĩ rằng anh Lân đang nghiêm túc bịa chuyện để trêu chọc mọi người, nhưng các thành viên trong đội vẫn cảm thấy người đã khiến tên ngốc đó cả năm không được hạnh phúc chính là anh Lân.
Vì vậy, vào lúc này khi Diệp Lân dẫn theo cháu trai rời khỏi phòng thay đồ, không hề nhắc đến chuyện quay lại đội bơi, đám người Lâm Tiểu Thiên đều không dám đuổi theo hỏi thêm.
Rời khỏi khách sạn Huệ Hoa, Hạ Trí cúi đầu đạp xe, Sầm Khanh Miễn bất lực đuổi theo sau.
"Hạ Trí—chờ tao với! Hạ Trí, mày vội đi đầu thai à!"
Hạ Trí không về nhà, mà đến nhà Sầm Khanh Miễn, vì tóc chưa khô về nhà sẽ bị mẹ thưởng cho món "thận xào".
"Hạ Trí… mày sao thế…? Tao còn tưởng mày sẽ rất vui vẻ khi được thi đấu cùng với Diệp Lân chứ! Nhưng tao thấy mày lúc nãy… trông cứ như muốn đấm anh ta vậy."
Sầm Khanh Miễn ngồi khoanh chân, cúi đầu, muốn nhìn rõ biểu cảm của Hạ Trí.
Hạ Trí cũng khoanh chân ngồi đối diện, dùng khăn lau tóc.
"Không có gì… chỉ là cảm thấy bản thân ngu ngốc quá thôi." Hạ Trí chống tay ngẩng đầu lên.
"Ý là mày quên chưa xin chữ ký Diệp Lân à?"
Hạ Trí bật cười, vò một cục giấy rồi ném vào đầu Sầm Khanh Miễn: "Sao lại có thể vì cái này mà cảm thấy mình ngu ngốc chứ."
"Thế vì cái gì?"
"Vì… năm ngoái biết Diệp Lân rút lui, lại nghe những tin đồn nói rằng Diệp Lân có bệnh tim nên sẽ không bơi nữa, tao thật sự đã buồn rất lâu."
"Vụ này tao biết, tao còn mời mày ăn xiên que, uống cả nửa thùng… coca."
"Tao luôn mong chờ anh ta quay lại thi đấu, cả một năm trời… không có một chút tin tức nào về anh ta. Mày có biết cái cảm giác cứ nghĩ đến anh ta là lại cảm thấy rất buồn không?"
Sầm Khanh Miễn gật đầu thật mạnh: "Biết chứ! Biết chứ! Mỗi lần nữ thần của tao có bạn trai, tao đều rất buồn!"
"Nhưng hôm nay mày nhìn đi, trạng thái của anh ta… trông giống như cơ thể có vấn đề gì không?" Hạ Trí hỏi.
Sầm Khanh Miễn lắc đầu: "Với thành tích đó, anh ta hoàn toàn có thể giành lại chức vô địch 50 mét tự do tại giải liên trường rồi."
"Thế nên, những tiếc nuối và lo lắng của tao đều là thừa thãi, thậm chí còn rất buồn cười." Hạ Trí thở dài.
"Hiếm khi thấy trúc mã của tao buồn đến thế này, đây đây đây, để an ủi mày một chút." Sầm Khanh Miễn quay người lại, mở laptop.
"An ủi tao cái gì?"
"Cùng xem phim chứ sao! Tao mới tải về! Tìm mãi mới được nguồn phim đấy! Nghe nói rất k1ch thích! Cảnh tình cảm ở bể bơi! Cực kỳ hợp với mày!" Sầm Khanh Miễn hào hứng nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!