Chương 110: Ngoại truyện 11: Có gì anh không dám (Toàn văn hoàn)

Đây không phải lần đầu tiên họ đứng trên bục xuất phát.

Nhưng Hạ Trí vẫn có thể cảm nhận được sự đồng điệu giữa cậu và Diệp Lân. Mối đồng điệu này ngày càng trở nên chặt chẽ theo thời gian họ quen biết, như thể dễ dàng xé toạc mọi rào cản, để nhịp thở và nhịp tim hoà vào nhau, hợp làm một.

Càng nhận thức rõ ràng về sự đồng điệu đó, cậu lại càng cảm thấy dòng máu chảy trong xương tủy mình đang sôi sùng sục, khao khát được xé nước tiến về phía trước.

Tinh thần tập trung tối đa, thế giới như bị nén lại, chỉ còn lại cậu và Diệp Lân.

Diệp Lân từng nói, khi ở trong nước anh luôn có thể cảm nhận sự hiện diện của Hạ Trí.

Vậy lần này, xin hãy cảm nhận rõ ràng em trong làn nước.

Cuộc thi bắt đầu, nhịp tim của khán giả giống như đã bị cuốn theo tiếng còi khai cuộc, dồn vào bóng dáng các vận động viên lao mình xuống nước.

Khoảnh khắc bị làn nước bao phủ, Hạ Trí cảm nhận rõ ràng một luồng sức mạnh, mềm mỏng mà vẫn đủ để bao bọc lấy cậu, đó là sức mạnh đặc trưng của nước.

Cậu bắt đầu quạt nước, đạp chân, trồi lên rồi lại lặn xuống, như luân phiên giữa hai thế giới.

Trong những khoảnh khắc giao thoa đó, cậu cảm nhận được sức mạnh hào sảng và một thế giới rộng lớn khác, đó là Diệp Lân.

Chặng đường 50m  đầu tiên, Hạ Trí, Diệp Lân, Carlvin và Manson gần như không có chênh lệch.

Mọi người đều hồi hộp chờ đợi khoảnh khắc chuyển hướng sắp đến.

Nhậm Phi híp mắt, Hà Kính Phong và Lục Trần vô thức bước về đầu kia của bể bơi, muốn tận mắt nhìn rõ cách các tuyển thủ xoay người.

Hạ Trí cuộn mình đạp thành bể rồi trượt dài trong nước một cách thanh thoát, mà Diệp Lân cách cậu một làn cũng đã biểu diễn sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và sự đẹp đẽ.

Năng lượng còn sót lại từ trận chung kết 100m giống như sắp bùng nổ trong trận đấu này.

Manson cảm nhận được mối đe dọa mãnh liệt, bắt đầu tăng tốc, muốn áp chế Hạ Trí và Diệp Lân.

Lần chuyển hướng thứ hai sắp đến, không một ai lên tiếng, ngay cả đánh giá cũng không, mọi người đều muốn xem trận đấu sẽ thay đổi như thế nào sau lần chuyển hướng này.

Hạ Trí cuộn mình rất nhanh, nhưng một cây súng đã lên đạn, chân vừa chạm vào thành bể đã bóp cò ngay lập tức, trượt nhanh trong nước và dẫn đầu!

Diệp Lân và Manson gần như bằng nhau, sau khi trượt bắt đầu ra sức đuổi theo Hạ Trí.

Nhưng Hạ Trí như được một luồng sức mạnh nào đó đẩy đi. Cậu không mạnh mẽ như Manson mà tựa mỏ neo đang xâm nhập đáy biển, dù là giữa những con sóng dữ dội chồng chất, vẫn kiên định hướng về phía mục tiêu của mình.

Rốt cuộc cũng tới lần chuyển hướng cuối cùng! Mọi người căng mắt mong chờ.

Hạ Trí xoay người, cậu cảm nhận được sự kết nối tuyệt vời với nước, động tác quạt nước mềm mại và thả lỏng, nhưng khi cuộn người lại thì bắt đầu dồn sức mạnh, sau đó là cú đạp tường mạnh mẽ!

Khoảng cách lướt nước của cậu vượt xa các tuyển thủ khác, ngay cả Manson và Diệp Lân cũng không theo kịp.

Tiếp theo chính là màn nước rút căng thẳng nhất!

Trên bờ, các thành viên đội Đại học S đều sửng sốt.

"Sao… sao có thể lướt xa như vậy…"

Cú lướt này của Hạ Trí gần như chạm tới giới hạn 15m dưới nước sau khi quay đầu, mà ngay cả trong các giải đấu quốc tế, cũng hiếm có vận động viên nào giữ được 15m.

Khi cuộc thi bước vào 25m cuối cùng, bể bơi như sôi trào, các làn bơi tràn ngập bọt nước, từng đợt sóng va vào nhau.

Bọt nước của Hạ Trí mạnh mẽ đến mức khiến người ta hưng phấn.

"Cố lên cố lên cố lên!" Hà Kính Phong siết chặt cánh tay của Lục Trần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!