Chương 6: Xả thân vì nghiệp.

Thời gian nghỉ ngơi kết thúc, staff đến nhắc phải tiếp tục làm việc.

Giang Nguyên Dã viết sẵn hai từ "từ chối" trên trán, nhưng chưa kịp nói thành lời thì Hạ Tân Nam đã giành trước: "Cứ nghĩ kĩ đi, đồng ý thì gọi tôi lúc nào cũng được."

Không có nghĩ ngợi gì hết!

Giang Nguyên Dã lập tức ném chuyện này ra khỏi đầu, lại chẳng ngờ mấy ngày sau Hạ Tân Nam đã dắt theo quản lý tự mình gõ cửa.

Lúc bị gọi đến phòng họp, Giang Nguyên Dã chưa hiểu chuyện gì, vừa đến cửa đã thấy Hạ Tân Nam dựa vào ghế xem điện thoại. Đối phương nghe tiếng bước chân liền ngẩng đầu, ánh mắt ngập tràn sự xét nét.

Giang Nguyên Dã bị nhìn chằm chằm đến ngứa ngáy, trong lòng tự tạo meme trợn mắt, còn bản thân nhìn chỗ khác.

Ông sếp Chu Bằng đang nói chuyện hỉ hả với người đại diện của Hạ Tân Nam, thấy Biên Lăng dẫn theo Giang Nguyên Dã liền thân thiết đón chào: "Chắc không cần giới thiệu nhỉ? Mọi người đều biết nhau cả rồi."

Biên Lăng ân cần cười nói: "Sao có khách tới chơi mà sếp lại không nói với bọn em trước, em với Tiểu Dã chẳng kịp chuẩn bị gì."

Dứt lời, anh liền chào hỏi hai người bên Hạ Tân Nam. Hạ Tân Nam cụp mắt, gật đầu.

Giang Nguyên Dã lười nói chuyện, ngồi xuống hỏi sếp: "Anh Chu gọi em có việc gì?"

Chu Bằng cười bảo: "Anh thì nói xong rồi, phần còn lại để hai đứa."

Ổng còn trăm công nghìn việc, giao lại toàn quyền cho Biên Lăng rồi đi luôn.

Thật ra Biên Lăng đã được phổ cập trước nên đã nắm nội dung, liền trực tiếp bàn luận với quản lý bên Hạ Tân Nam.

Chỉ có mình Giang Nguyên Dã là bé đần, nghiền ngẫm nửa ngày mới nghe thủng, hoá ra là mấy người này đang lập mưu bắt cậu xào cp với Hạ Tân Nam.

"...???"

Thế giới này điên hay chính cậu mới điên?

"Không phải chứ..." Giang Nguyên Dã không nhịn nổi nữa, cắt ngang: "Cái việc xào cp bắt buộc phải có hả? Cúp tam kim trong nước anh có đủ rồi, tiền đồ rộng mở, hạ thấp bản thân xào cp nam nam với tôi làm gì?"

Đáp lại cậu là tiếng cười của Hạ Tân Nam.

Đối phương rời mắt khỏi điện thoại, nhìn thẳng vào cậu: "Thầy Giang này, kể cả không xào thì mọi người đều nghĩ cậu yêu thầm tôi."

Giang Nguyên Dã nín.

Quản lý của cậu cũng nói: "Đúng đúng! Em thật sự muốn bị người ta gắn mác đồng tính hả? Không thấy bị bao nhiêu người cố tình lấy chuyện này vùi dập em sao? Chả thà cứ công khai xào cp cho họ im hết đi."

Về lý thì Giang Nguyên Dã hiểu, nhưng mà...

"Mấy anh là Bồ Tát sống hả? Tự nộp mạng cho chúng tôi nghịch?"

Hạ Tân Nam nghiêng đầu, nhún vai nói: "Thầy Giang là đỉnh lưu đang viral nhất, tôi cũng không lỗ gì."

Giang Nguyên Dã chẳng tin miếng nào, PR kiểu này chắc chắn sẽ làm ô uế cái danh Tử Vi viên của đối phương, trừ phi ai kia bị lừa đá vào đầu.

Quản lý của Hạ Tân Nam quay đầu nhìn nghệ sĩ nhà mình, nhận ra Hạ Tân Nam đang trêu chọc ai kia, ho nhẹ rồi nói: "Bên tôi đã thoả thuận với sếp Chu, thật ra cũng xem như trao đổi lợi ích."

Biên Lăng cũng nghiêng đầu giải thích cho Giang Nguyên Dã: "Truyền hình Thiên Hành muốn mua lại cổ phần của truyền thông Tống Nghệ sếp đang có. Nếu đồng ý bán, bên họ sẽ giúp bên mình tài nguyên mảng phim ảnh, sếp đồng ý rồi."

Giải thích đơn giản, Chu Bằng vốn là một trong những người đồng sáng lập Tống Nghệ. Sau một thời gian làm việc chung, cảm thấy không chung chí hướng nên rời đi, thành lập Phong Dương, nhưng vẫn nắm giữ khoảng 7% cổ phần. Phía Tống Nghệ rất nhiều lần ngỏ ý muốn mua lại, và cũng có vài người hỏi thăm nhưng Chu Bằng vẫn chưa chịu nhả.

Truyền hình Thiên Hành cũng là tư bản lớn giống Tống Nghệ, phòng làm việc của Hạ Tân Nam trực thuộc Thiên Hành, nội bộ phía họ thế nào các cậu không cần quan tâm. Tóm lại là Hạ Tân Nam làm đại diện của Thiên Hành đến thoả thuận mua lại cổ phần trong tay Chu Bằng, thêm điều kiện tài nguyên phim ảnh, sếp của cậu đồng ý rồi.

Còn xào cp chỉ là hàng tặng kèm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!