Chương 22: Còn lâu nhá!

Màn hình điện thoại của Giang Nguyên Dã đột nhiên sáng lên, đánh tan không khí ám muội trong xe.

Nhóc Khúc Kiệt gửi ảnh và video như Giang Nguyên Dã mong muốn, có nam có nữ, ảnh này nối ảnh khác càng nóng mắt hơn, video thì khỏi nói, hiệu quả âm thanh thực sự rất đau tai.

Giang Nguyên Dã nhịn không được phải lắc đầu: "Đám người này thác loạn quá! Phải tống hết vào chuồng lợn mới thoả!"

Hạ Tân Nam bình tĩnh nói: "Những bữa tiệc ăn chơi kiểu này không hiếm, thác loạn hơn cũng có, nên tôi không bất ngờ."

Giang Nguyên Dã nghi ngờ liếc anh: "Anh hiểu biết nhỉ? Chẳng lẽ từng tham gia rồi?"

Hạ Tân Nam lạnh lùng nói: "Không có hứng, tôi ngại bẩn."

Giang Nguyên Dã thầm bảo tốt nhất là đừng nên có, nếu không cậu sẽ nhảy xe liền.

Cậu cũng sợ bẩn, sợ lây bệnh.

"Cậu thật sự muốn tung tin này ra à?" Hạ Tân Nam hỏi.

Giang Nguyên Dã gật đầu: "Đương nhiên, chụp cũng chụp rồi, ai bảo bọn họ thích leo lên đầu tôi."

Hạ Tân Nam nhắc nhở: "Cậu xúi giục đàn em chụp đống ảnh này, sợ tương lai cậu ta khó trụ được trong giới."

Giang Nguyên Dã lập tức bất mãn: "Thầy Hạ mới đồng ý rằng lời tôi hứa cũng chính là lời anh hứa, định nuốt lời à?"

Hạ Tân Nam hỏi ngược lại: "Cậu không cảm thấy mình được chiều sinh hư sao? Thoải mái đại diện cho tôi luôn?"

Giang Nguyên Dã: "..."

Hai thằng đàn ông lớn đầu thì chiều với hư cái gì, anh không thấy sến hả?

"Không giúp thì thôi, tôi tự nghĩ cách."

Hạ Tân Nam quay đầu nhìn Giang Nguyên Dã: "Cậu có cách giải quyết những vấn đề phát sinh sau đó không? Thầy Giang cũng có ô dù?"

Giang Nguyên Dã nghiêm túc: "Còn lâu mới nói, đừng đào sâu chuyện nhà người ta."

"Giận à?" Hạ Tân Nam cười như không cười: "Cậu đúng là khó chiều nhỉ?"

Giang Nguyên Dã không có hứng líu lo chíp chíp với anh: "Chốt lại là anh giúp hay không?"

Hạ Tân Nam không đáp, mãi đến khi xe vào đến gara ngầm của khu chung cư, dừng trước cửa toà nhà của Giang Nguyên Dã, anh mới bảo: "Gửi ảnh và video cho tôi, tôi sẽ xử lý."

Giang Nguyên Dã nhíu mày: "Anh định làm gì?"

"Không phải cậu muốn um sùm lên à?" Hạ Tân Nam nói: "Tôi giúp cậu, bao luôn dịch vụ giải quyết vấn đề."

Giang Nguyên Dã: "Thật không?"

Hạ Tân Nam không đáp, chỉ nhìn đối phương rồi đột nhiên tháo dây an toàn, nghiêng người lại gần.

Giang Nguyên Dã phản ứng chậm một nhịp, lún sâu vào ghế không cựa quậy.

Đầu Hạ Tân Nam ghé sát, giữa gara áng sáng tờ mờ, chỉ có hai người tồn tại trong không gian xe chật hẹp, những cảm xúc không tên, ám muội dần trồi lên.

Thế giới chỉ còn lại ánh mắt sáng ngời của Hạ Tân Nam, sâu thẳm, hút trọn linh hồn cậu.

Trong một phút giây, Giang Nguyên Dã còn nghĩ Hạ Tân Nam sẽ hôn mình, ngây người.

Hạ Tân Nam thu hết mọi biểu cảm của cậu vào trong mắt...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!