Chương 81: Hôn một cái nào.

Cuối tháng, liên hoan phim bế mạc, nhóm Nguỵ Khải Bình về nước trước, còn Giang Nguyên Dã và Hạ Tân Nam bay sang London.

Sau nửa năm tiếp xúc, Giang Nguyên Dã thành công trở thành đại sứ mảng đồng hồ cao cấp của Tempus, sang London quay chụp TVC và tạp chí, Hạ Tân Nam đồng hành.

Quay chụp tổng cộng ba ngày, ở cả studio và ngoại cảnh.

Khi Giang Nguyên Dã làm việc, Hạ Tân Nam đứng ngoài theo dõi, không làm phiền.

Khi buổi chụp trong studio sắp kết thúc, Biên Lăng đến đây, đưa ly cafe cho Hạ Tân Nam, tiện đà buôn dưa: "Liên hoan phim kết thúc rồi đó, mấy chú định công khai thế nào?"

Hạ Tân Nam nhấp ngụm cafe, hơi buồn cười: "Anh Biên sao còn gấp hơn cả người ngoài thế?"

Đúng là kiểu hoàng thượng chưa vội thái giám đã vội, Biên Lăng tự xoa ngực: "Nếu ngày nào tảng đá còn chưa rớt xuống, trái tim nhỏ của kẻ hèn này vẫn lủng lẳng thì không một đêm yên giấc."

Hạ Tân Nam nói: "Đâu đến nỗi thế."

Biên Lăng thở dài: "Hai chú em tính nín thật à?"

Hạ Tân Nam hơi lắc đầu: "Tính sau đi, đây là chuyện của tụi tôi, đâu để làm trò cho ai xem."

Biên Lăng bó tay: "Thôi vậy, hai đứa toại lòng nhau là được."

Hạ Tân Nam thong thả uống cafe, tầm mắt dõi theo Giang Nguyên Dã đang chụp ảnh ở trước mắt.

Giang Nguyên Dã cảm nhận được, khẽ liếc nhìn anh, nhướn mày rồi bị nhiếp ảnh gia bắt quả tang.

Hạ Tân Nam cười nhẹ.

Mãi mới xong việc, Đinh Minh đi lên đưa nước cho Giang Nguyên Dã. Cậu nhấp một ngụm, tính qua chỗ Hạ Tân Nam thì bị gọi lại, nhiếp ảnh gia có vẻ có điều muốn nói.

Giang Nguyên Dã dừng bước, còn tưởng số ảnh mới chụp bị lỗi, đối phương tự dưng dùng thứ tiếng Anh sặc khẩu âm thao thao, ngợi khen cậu xinh đẹp như thiên thần, liệu có thể cho gã cơ hội hẹn hò không.

Giang Nguyên Dã: "..."

Vị này là một nhiếp ảnh gia có tiếng trong giới,  không bao giờ chụp cho người thường, thậm chí còn chẳng thèm ngó ngàng đến những thương hiệu cao cấp dù họ có gửi lời mời. Giang Nguyên Dã từng nghe phong thanh tính tình của người này, tự thắc mắc chẳng biết mình có diễm phúc gì mà được làm người mẫu của người ta, hoá ra là để mắt đến mình à?

Tuy cậu đúng là người gặp người thích thật...

Giang Nguyên Dã nhìn về phía Hạ Tân Nam theo phản xạ. Hẳn là anh đã nghe được đoạn đối thoại, nhưng lại không có ý định giải cứu, chỉ ôm tay nhìn qua, giữ thái độ dù có cháy nhà vẫn điềm tĩnh uống trà.

Giang Nguyên Dã thầm chởi đối phương. Đồ đàn ông tồi! Trông thì thờ ơ thật đấy, nhưng cậu mà dám léng phéng thì tối nay chắc chắn đi đời nhà ma.

Giang Nguyên Dã cụp mắt, mỉm cười: "Xin lỗi, bạn trai tôi cũng đang ở đây, nếu tôi đi hẹn hò với người khác thì anh ấy sẽ ghen, dỗ không nổi."

Đối phương cũng quay đầu, dùng ánh mắt bắt bẻ dòm kỹ Hạ Tân Nam từ trên xuống dưới. Hạ Tân Nam tự nhiên đặt ly cafe trong tay xuống, gọi Giang Nguyên Dã: "Mình về thôi em yêu!"

Anh cố ý nói bằng tiếng Anh để người kia nghe được.

Giang Nguyên Dã nhịn cười, nói lại: "Xin lỗi."

Đối phương nhún vai, rất phong độ rời đi.

Giang Nguyên Dã đi đến, Biên Lăng cảm thán đầy cường điệu: "Người em hút trai thật đấy! Rốt cuộc là cái thể chất gì vậy hả?"

Giang Nguyên Dã chẳng thèm đếm xỉa, chỉ nhìn mỗi Hạ Tân Nam: "Thầy Hạ thấy sao?"

Hạ Tân Nam điềm đạm đáp: "Chẳng thấy gì, đằng nào em cũng chẳng chấm họ đâu."

"..." Anh cứ giả đò đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!