*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Nguyên Dã chỉ cảm thấy khó hiểu, thấy Hạ Tân Nam không quan tâm mình liền bắt đầu nổi giận, tầm mắt quay trở lại cảnh vật bên ngoài, chẳng thèm đối đáp đối phương nữa.
20 phút sau, xe chạy đến khách sạn của đoàn phim, ekip chương trình vẫn còn đang chờ.
Trước khi dừng xe, Hạ Tân Nam kéo cao cổ áo, che đi vết Giang Nguyên Dã cắn trên cổ, bình tĩnh đẩy cửa.
Giang Nguyên Dã hừ một cái, xuống theo.
Cả hai cùng biến mất cả tiếng, PD quan tâm hỏi họ đi nơi nào.
Giang Nguyên Dã mặt lạnh như tiền:
"Chả đi đâu cả, đánh nhau trên xe thôi."
PD ngờ vực cậu đang ám chỉ gì đó, nhưng ngữ khí với biểu cảm của Giang Nguyên Dã lại không giống vậy.
Hạ Tân Nam ấn nhẹ lưng Giang Nguyên Dã, giải thích đơn giản:
"Đi trên đường gặp chút vấn đề nên về trễ."
Lần thăm ban của Giang Nguyên Dã đến đây là kết thúc, hai người còn phải chào nhau trước camera.
Biểu cảm của Hạ Tân Nam đã khôi phục lại bình thường, nói với Giang Nguyên Dã:
"Về sớm nghỉ ngơi đi, lần sau lại gặp."
Giang Nguyên Dã u oán liếc anh, gật bừa một cái, lên xe bảo mẫu của mình.
Hạ Tân Nam đứng bên ngoài, nhìn cậu đóng cửa.
Giang Nguyên Dã liếc sang, vừa bực mình lại vừa chua loét trong lòng.
Đợi xe lái đi xa, tin nhắn của Hạ Tân Nam lập tức nhảy lên:
"Chờ tôi đóng máy rồi về chơi với em."
Ai thèm chơi với anh, tui là trẻ con 3 tuổi chắc!
Giang Nguyên Dã chọc chọc màn hình, chẳng muốn đáp lại.
Lại có tin mới:
"Không rep là coi như đồng ý."
Giang Nguyên Dã lập tức ném một cái emo khinh bỉ siêu to khổng lồ sang.
Hạ Tân Nam:
"Lần sau đến lượt tôi đánh em."
Giang Nguyên Dã: Không đánh!
Không bao giờ đánh với anh nữa! Đấm nhau chỉ là vỏ bọc để tên khốn này sàm sỡ cậu thôi.
Chả biết ai mới là người chơi xong liền chạy!
Giang Nguyên Dã thoát We Chat, mở camera selfie, nhìn chằm chằm bản mặt mình trong cam.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!