Chương 43: Nhớ mãi không quên.

7:10, Hạ Tân Nam đã xong toàn bộ cảnh quay của ngày hôm nay, có thể kết thúc công việc.

Còn chương trình vẫn tiếp tục thu.

Anh vào phòng phục trang thay quần áo, trước khi vào cửa liền quay đầu hỏi camera man theo sát:

"Cái này cần phải quay không?"

Anh quay phim cười cười, tắt camera, lùi xuống.

Giang Nguyên Dã đi ngang, liếc anh một cái, xoay người chuẩn bị đi thì bị Hạ Tân Nam bất ngờ túm lấy, kéo vào trong.

Camera man vừa định bấm máy thì cửa đã đóng lại.

Anh định làm gì? Giang Nguyên Dã thắc mắc.

Hạ Tân Nam buông cậu, tiện tay kéo đại một chiếc ghế:

"Ngồi một lát đi, bị quay hoài thì cũng cần không gian riêng."

Giang Nguyên Dã càu nhàu càu nhàu, không tình nguyện đi qua ngồi xuống, cúi đầu mở điện thoại.

Hạ Tân Nam cởi quần áo trên người, Giang Nguyên Dã lơ đãng ngước lên liền khựng lại.

Hạ Tân Nam đưa lưng về phía cậu, để trần sửa lại quần áo. Đập vào mắt là đôi vai và tấm lưng rắn rỏi, từng động tác khiến cơ bắp chuyển động, làm nổi bật rãnh lưng... cực kỳ gợi cảm.

Cứ nhìn như vậy, Giang Nguyên Dã đột nhiên cảm thấy miệng lưỡi khô khốc, ánh mắt không biết nên để đâu mới phải.

Cậu rất nghi ngờ tên choá Hạ Tân Nam lại đang quyến rũ mình.

Giọng Hạ Tân Nam đột nhiên vang trên đỉnh đầu khiến Giang Nguyên Dã giật nảy:

"Lại đang ngẩn người nghĩ gì vậy?"

Giang Nguyên Dã lập tức tỉnh lại, hoàn toàn không nhận ra ai kia đã đi đến trước mặt, nhìn mình từ trên cao.

"... Anh mặc dùm tui cái áo vào."

Hạ Tân Nam không phản ứng, bình tĩnh nhìn cậu.

Giang Nguyên Dã càng cảm thấy khé cổ hơn, giả bộ hung dữ:

"Anh cứ thế này đừng trách tui quấy rối anh!"

Hạ Tân Nam búng nhẹ lên mặt cậu, Giang Nguyên Dã nhíu mày: Anh...

Giây tiếp theo đã bị Hạ Tân Nam ôm eo kéo lại gần, ở đây vốn chỉ là phòng phục trang nhỏ xíu, hơi thở của đối phương hoàn toàn bao trùm, giơ tay bịt kín miệng cậu.

Giang Nguyên Dã kinh ngạc mở to mắt, chỉ có thể phát ra những tiếng r. ên rỉ khó hiểu.

Hạ Tân Nam hôn xuống, cánh môi nhẹ nhàng lướt qua vành tai, nhỏ giọng nhắc nhở:

"Đừng kêu thành tiếng, cách âm ở đây không tốt, bên ngoài có thể nghe thấy."

Âm thanh đang chuẩn bị tràn khỏi họng lập tức nuốt lại, Giang Nguyên Dã hít sâu một hơi.

Hạ Tân Nam dán môi lên, thong dong dạo chơi thuỳ tai, chậm rãi đi xuống gáy, xuống sâu hơn, cắn mở hai nút cổ áo sơmi, dán lên con bướm trên xương quai xanh, nhẹ nhàng m. ơn t. rớn.

Giang Nguyên Dã co quắp ngón tay, không ngừng thở gấp, những âm thanh khiến người ta đỏ mặt tai hồng dần dà tràn khỏi những kẽ ngón tay của Hạ Tân Nam.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!