Giang Nguyên Dã rất khó chịu, đầu óc mờ mịt không thể tư duy, người nóng rẫy, lơ mơ mãi mới nhận ra bản thân mình đang say. Nhưng loại cảm giác máu sôi sục, khô nóng toàn thân này lại không phải do say rượu.
Cậu bức bối cởi nút áo cho dễ thở hơn, lại bị Hạ Tân Nam ngăn lại.
Không hiểu vấn đề, lại không được phát ti. ết đúng ý, Giang Nguyên Dã tự nhiên bực điên, dán cả người lên Hạ Tân Nam, chạm được cần cổ hơi lạnh của anh, vội vàng dính lấy.
Bị Giang Nguyên Dã vô tư lại nhiệt tình quá mức trêu chọc, Hạ Tân Nam cũng nóng lên, cúi đầu cắn lên cổ cậu.
A...
Giang Nguyên Dã nỉ non, đẩy Hạ Tân Nam ra, nhưng anh không buông tha, cắn m. út thành vết đỏ thẫm trên cổ cậu.
Giang Nguyên Dã thở gấp, dưới đôi mắt mê hoặc, ánh mắt dại đi, thấy Hạ Tân Nam lùi xuống lại rướn cổ theo, dán môi mình lên môi đối phương.
Hạ Tân Nam rũ mi, che đi biểu cảm trong mắt, bất động để Giang Nguyên Dã tự do cọ xát cánh môi.
Giang Nguyên Dã hôn không có quy tắc, hoàn toàn làm theo bản năng, cảm thấy như vậy sẽ giảm bớt khát khao trong cơ thể.
Hồi lâu sau, Hạ Tân Nam đột nhiên đè gáy Giang Nguyên Dã lôi về phía mình, cắn mạnh lên môi cậu, tách mở hàm răng, đảo khách thành chủ.
Môi lưỡi giao nhau, mạnh mẽ khuấy đảo li. ếm m. út, đúng là mang ý trừng phạt.
Đây là lần đầu tiên Giang Nguyên Dã trải nghiệm hôn lưỡi nhiệt tình thế này, đầu óc vốn đang hỗn loạn hoàn toàn trắng xoá, tay ôm cổ Hạ Tân Nam, chỉ biết đón nhận theo bản năng.
Trong xe chỉ còn lại những âm thanh ái muội không rõ ràng, những nụ hôn liên tục làm lòng người kích động như muốn nổ tung.
Mãi sau mới tách nhau được một chốc, Hạ Tân Nam khàn giọng dán lên môi Giang Nguyên Dã: Khó chịu lắm à?
Giang Nguyên Dã cụp mắt, nuốt nước bọt liên tục, thở gấp k. ích th. ích đầu óc đối phương, cổ họng phát ra tiếng r. ên rỉ: Ưm...
Hạ Tân Nam nhẹ nhàng cởi cúc quần cậu, ấn xuống: Cố chịu một chút.
Vì say nên Giang Nguyên Dã đánh một giấc đến hơn 10 giờ sáng. Chẩng mấy ai trong đoàn còn tỉnh sau cuộc vui đêm qua, may hôm nay chỉ có lịch quay chiều, cũng không lo là mấy.
Cậu chống nửa người, vẫn choáng váng, mọi chuyện sau khi uống ly cocktail đó chỉ còn là những ký ức mơ hồ, chắp vá, nghĩ thế nào cũng không ra.
Hạ Tân Nam...
Nghĩ đến Hạ Tân Nam, lông mày Giang Nguyên Dã giật giật, bò khỏi giường vào toilet.
Vết đỏ tươi trên cổ vẫn ở đó, chứng minh cho những hình ảnh rối loạn trong đầu không phải mơ.
Giang Nguyên Dã trừng mắt nhìn gương mặt ngơ ngác trong gương, lòng loạn cào cào, muốn chết quách cho rồi.
10:30, Đinh Minh lên phòng.
"Anh ơi, anh dậy chưa ạ?"
Giang Nguyên Dã thộn mặt đứng trước gương, chậm chạp nhìn sang cậu nhóc, kín đáo hỏi:
"Hôm qua anh về thế nào?"
Đinh Minh nhỏ giọng nói:
"Thầy Hạ đưa anh về ạ."
Giang Nguyên Dã: Ảnh đã làm gì?
Ặc... Đinh Minh lúng túng:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!