Vốn Giang Nguyên Dã rất xem nhẹ mấy cảnh tình cảm, nhưng sau nửa tháng lại không thể không thừa nhận Hạ Tân Nam đúng đắn.
Chỉ từ một cảm xúc mà phát triển thành nhiều lớp biểu cảm chồng chéo, đúng là rất khó thể hiện.
Nếu không nhờ Hạ Tân Nam dẫn dắt, chắc chắn cậu sẽ không thể diễn suôn sẻ được.
"Tối nay cậu tham gia tiệc count down à?"
Trong quá trình quay, Hạ Tân Nam nhìn Giang Nguyên Dã chỉnh lại make up, thuận tiện hỏi chuyện.
Giang Nguyên Dã liếc qua:
"Ừa, bên truyền hình Hoài Thành tổ chức, chiều phải đến tổng duyệt rồi."
Lúc nào về? Hạ Tân Nam hỏi.
Giang Nguyên Dã chậm chạp đáp:
"Chắc là mai, tối nay tôi diễn 2 bài, tuy không ở lại count down nhưng cũng phải hơn 10 giờ mới xong, về đến khách sạn chắc vào rạng sáng. Cứ ở lại một đêm, đằng nào lịch quay ngày mai cũng vào buổi chiều mà."
Hạ Tân Nam gật đầu, không hỏi nữa.
Nói được hai câu thì Hạ Tân Nam bị đạo diễn gọi đi.
Giang Nguyên Dã lia mắt theo, ngừng một chốc mới rời đi, ép bản thân đừng quan tâm.
Thật ra không chỉ trong phim, mà bản thân cậu cũng sinh ra cảm giác lạ kì với Hạ Tân Nam, mà cụ thể là gì thì không gọi tên được.
Kệ đi, cậu không phải người tự làm khó bản thân, nghĩ không ra thì cứ vứt sang một bên.
Giữa trưa thì off set, Giang Nguyên Dã ăn vội mấy miếng cơm rồi lập tức chạy đến truyền hình Hoài Thành.
Lịch tổng duyệt của cậu vào 4 giờ, diễn xong, lui vào cánh gà thì đụng phải Du Tế Thỉ và Tống Tư Trạch đang nói chuyện.
Giang Nguyên Dã định tốc biến, nhưng Du Tế Thỉ đã thấy người, liền gọi: Nguyên Dã!
Giang Nguyên Dã chỉ có thể đứng lại.
Ánh mắt của Tống Tư Trạch cũng liếc sang bên này, gì cũng không nói, xoay người đi cùng ekip.
Du Tế Thỉ lại gần chào, hỏi cậu diễn tiết mục thứ mấy.
"Tôi cũng không để ý, chắc là ở giữa đó." Giang Nguyên Dã thuận miệng hỏi:
"Còn ông thì sao? Cất công bay đến đây để tham gia count down à?"
Ừ! Du Tế Thỉ nói: Mới đến sáng nay.
Giang Nguyên Dã bâng quơ trao đổi mấy câu rồi bảo muốn về khách sạn ăn tối, Du Tế Thỉ lại gọi: Nguyên Dã.
Giang Nguyên Dã hỏi: Còn việc gì à?
Du Tế Thỉ có điều muốn nói lại thôi, do dự mãi mới bảo:
"Thời gian này Tư Trạch hợp tác với ông, có làm phiền ông không?"
Giang Nguyên Dã chẳng buồn đáp:
"Tôi với người ta nước sông không phạm nước giếng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!