Chương 28: Cảm giác yêu đương.

Trưa hôm sau Giang Nguyên Dã lại đến bệnh viện truyền nước thêm lần nữa, cơ bản đã hạ sốt, nên chiều đến phim trường luôn.

Những ngày này đoàn phim đều tập trung vào các phân cảnh ở căn nhà gỗ cũ, nơi ẩn náu tạm thời của chú Bình, người họ hàng xa của Trịnh Tiểu Lỗi.

Chú Bình cùng con trai Dương Kỳ là đồng phạm lừa đảo cùng Trịnh Tiểu Lỗi, cha con họ bề ngoài là dân buôn đồ cổ, nhưng thật ra chuyên lừa phỉnh, buôn bán bất hợp pháp.

Tống Tư Trạch sắm vai Dương Kỳ, tương tác giữa nhân vật chính với chú Bình đều được sửa gần hết để giao cho gã.

Hôm qua Giang Nguyên Dã mới nhận được kịch bản mới, tuy không sửa thoại, cũng không bị cắt thời lượng, nhưng cứ nghĩ sau này phải phối hợp với Tống Tư Trạch... haha...

Vì Giang Nguyên Dã còn ốm, nên buổi sáng ở phim trường chỉ có Hạ Tân Nam, Tống Tư Trạch và chú Bình, quay một chốc là xong.

Buổi quay chiều vẫn chưa bắt đầu, Hạ Tân Nam chỉnh lại make up trong hậu trường, kệ thợ trang điểm muốn làm gì thì làm.

Bỗng có tiếng người vang bên tai:

"Thầy Hạ, vừa nãy em diễn chưa được tốt, thầy có thể hướng dẫn em được không ạ?"

Hạ Tân Nam chậm rãi mở mắt, nhờ tấm gương lớn trước mặt nhìn người mới đến, là Tống Tư Trạch.

Tống Tư Trạch cười cười:

"Em nghe mọi người nói thầy Hạ thường kèm riêng cho Giang Nguyên Dã, em có thể đến nghe được không ạ?"

Hạ Tân Nam hờ hững liếc gã rồi rời mắt:

"Có chỗ nào không hiểu thì tìm đạo diễn Đặng, bảo ổng giảng cho."

Tống Tư Trạch bị từ chối nhưng mặt vẫn dày, hỏi anh:

"Nên thầy Hạ chỉ dạy kèm cho một mình Giang Nguyên Dã thôi ạ?"

Hạ Tân Nam lại nhắm mắt làm lơ.

Tống Tư Trạch cười cười:

"Xin lỗi, do em mạo muội ạ."

Lúc Giang Nguyên Dã bước vào thì thấy cảnh này, tên bít chy Tống Tư Trạch đang ghé bên Hạ Tân Nam lảm nhảm gì đó, vẻ mặt cười lấy lòng rõ ràng... ít nhất trong mắt Giang Nguyên Dã là thế, ngứa mắt dã man.

Bên tai vang tiếng quản lý lải nhải:

"Chẳng phải hai đứa gãy rồi hả? Sao lại ôm ấp chỗ công cộng? Anh thấy tin fan cuồng đăng, hỏi Đinh Minh mới biết, chú chỉ sốt chứ không què..."

Biên Lăng lại bắt đầu bài ca

"không cần phải e ấp nép vào ngực đối phương", Giang Nguyên Dã chỉ xổ một câu: Em thích! rồi tắt điện thoại luôn.

Tống Tư Trạch nghe được tiếng, nhìn qua gương, nụ cười vụt tắt.

Giang Nguyên Dã đi tới, cả hai coi nhau là không khí. Có lẽ Tống Tư Trạch không muốn tự chuốc lấy rắc rối nên tự động rời khỏi.

Giang Nguyên Dã ngồi xuống vị trí bên cạnh, chẳng thèm chào Hạ Tân Nam.

Hạ Tân Nam mở mắt, nhìn đối phương trong gương.

Nhìn tinh thần của Giang Nguyên Dã hôm nay rất tốt, không giống con gà hen mới ốm hôm qua.

Giang Nguyên Dã cũng liếc người trong gương, dùng khẩu hình nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!