2 ngày sau, Giang Nguyên Dã xin nghỉ ở đoàn phim về Bắc Kinh tham gia lễ hội âm nhạc.
Trước khi tiến tổ đoàn đội đã nhắc đến lịch trình này, nên Đặng Hữu Xuyên rất thoải mái thả người.
Giang Nguyên Dã ra khỏi khách sạn từ sớm đến sân bay, đụng phải Hạ Tân Nam đến phim trường.
Chân đã ổn chưa? Hạ Tân Nam hạ mắt.
Giang Nguyên Dã lập tức nói:
"Rồi! Rất là ổn luôn!"
Từ hôm qua, cậu nhất quyết không chịu cho Hạ Tân Nam bế nữa, cái câu:
"Bị sái chứ có phải què đâu! Không cần phải e ấp nép vào ngực đối phương!" của Biên Lăng văng vẳng bên tai, cậu cũng cần giữ giá chứ.
Hạ Tân Nam gật đầu: Đi thôi.
Vào thang máy, Hạ Tân Nam tiện tay nhấn nút, hỏi: Hôm nào quay lại?
Giang Nguyên Dã ngẫm nghĩ rồi nói:
"Hình như là chuyến sáng, mấy giờ thì tôi chưa hỏi."
Hạ Tân Nam: Ừ.
Anh không nói gì nữa, Giang Nguyên Dã cũng lười tiếp chuyện, rảnh rỗi nghịch điện thoại.
Trước khi cửa thang máy mở ra, người bên cạnh đột nhiên gọi: Nguyên Dã.
Giang Nguyên Dã kinh ngạc ngẩng đầu.
Hạ Tân Nam giơ tay, búng nhẹ trán cậu: Thượng lộ bình an.
Giang Nguyên Dã ngây ngẩn.
Mặt đột nhiên đỏ bừng, trừng đối phương:
"Đừng có động chân động tay!"
Hạ Tân Nam quay đi, cửa thang máy mở ra, thong dong ra ngoài trước.
Mãi đến khi ngồi lên xe, Giang Nguyên Dã vẫn còn chửi thầm tên Hạ Tân Nam xỏ lá b. a q. ue thích chọc mình. Đinh Minh tò mò hỏi:
"Sao sáng sớm mặt anh đã đỏ rồi?"
Giang Nguyên Dã:
"Mắt cậu em có đờm đấy."
Đinh Minh buồn tủi, thật sự là đỏ lắm luôn ấy...
3 tiếng sau, máy bay đáp xuống Bắc Kinh, Giang Nguyên Dã vừa chui lên xe đã bị quản lý quạc mấy trận.
"Em làm tổ ở đoàn phim mà sao cứ lên hot search ngồi hoài vậy? Tất cả đều là scandal nam nam, đúng là nhân tài hiếm thấy!"
Giang Nguyên Dã đốp chát:
"Không phải các anh muốn xào cp hả? Em còn tưởng anh mua hot search đấy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!