Chương 11: (Vô Đề)

Sau chuyến viếng thăm mộ nhỏ trở về biệt thự để làm công việc của mình. Thay quần áo xong nhỏ đi xuống dưới bếp vừa xuống dưới đó nhỏ đã gặp cậu.

- Đại Phong cậu về rồi sao?

- Sao cậu lại quen biết với tên đó?

Cậu quay ra hỏi nhỏ.

- Cậu đang nói về ai vậy?

Nhỏ cau mày hỏi, người mà cậu đang nói đến là ai mới đc, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nhỏ mới thấy cậu tức giận đến vậy.... Trong đầu nhỏ ngay lúc đó tự hỏi rằng liệu đó có phải là Phong mà nhỏ thường biết hay không?

- Tại sao cậu lại quen biết với tên Nam đó?

Hóa ra là về Nam sao... nhưng nhỏ quen biết với Nam thì sẽ có chuyện gì sao mà cậu lại tức giận như vậy.

Không phải là cậu không cho nhỏ không được kết bạn nhưng nhìn thấy nhỏ đi cùng nam nhân khác rồi cười nói điều đó khiến cậu không thể chịu đc... liệu có phải đây là ghen k?

- Tại sao cậu lại đi cùng tên đó vậy hả?

Cậu quát lớn khiến cho nhỏ cũng cảm thấy sợ hãi... từ trước đến nay có bao giờ cậu lại nổi giận vs nhỏ như vậy....

- Cậu thôi ngay đi nha. tại sao cậu lại phải nổi giận cơ chứ? mình đi cùng ai thì có liên quan gì đến cậu.

Cậu cũng suốt ngày ở cạnh tiểu thư Mỹ Lệ thôi còn gì...

Nhỏ đứng dậy nhìn thẳng vào mắt cậu mà nói...

- Cậu ghen sao?

không phải chứ nhỏ cũng biết ghen sao? điều này khiến cậu cảm thấy vui mừng hơn.

- Sao không ghen đc cơ chứ... bạn thân nhất của tớ ở cùng 1 người khác mà không thè quan tâm tới tớ thì làm sao mà vui đc... dù sao tụi mình cũng là bạn từ lúc nhỏ rồi mà.

- Là bạn thân thôi sao?

- ukm.

cậu không biết lúc này mình lên vui hay buồn đây, thì ra từ lúc đó đến nay nhỏ cũng vẫn chỉ coi cậu là bạn thôi nhỉ... nhưng cái này cũng đáng vì cuối cùng nhỏ cũng biết ghen rồi mà.

- Đúng là cái đồ heo ngốc.

Vẻ mặt của cậu đã trở lại bình thường.

- Này đừng có gọi mình là heo mình không có béo đâu nha.

Tiếng cười nói lại vang khắp nhà... chính là cả giác này chính là khung cảnh này 1 cảm giác thật thân thuộc.

- làm hòa chứ?

Cậu giơ ngón út ra chờ sự đồng ý của nhỏ. tuy cái này có hơi trẻ con thật nhưng vc này là lời hứa của những người bạn thân mà phải không nào.

- um, làm hoa.

Nhỏ vui vẻ ngoắc ngón tay út của mình với ngón tay út của cậu, 2 người họ nhìn nhau cười nói vui vẻ.

Nhưng trước sự vui vẻ của họ đằng sau cánh cửa cô đang đứng đó tay siết chặt lại, ánh mắt cô như nhưng con dao chĩa thẳng về phía nhỏ.'' Như Nguyệt... cái đồ trơ trẽn... ngay cả từ hồi đó đến nay cũng chỉ tại vì con hồ ly như cô mà anh Phong không thèm để ý đến tôi.

Cái đồ giả tạo như cô tôi sẽ không để cô được yên ổn đâu.''

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!