Chương 40: Ngón tay thứ sáu-lục

Một, hai, ba, bốn, năm.

Đếm một chút, tay trái tay phải, đều chỉ có năm ngón tay, chân trái chân phải, cũng chỉ có năm ngón chân.

Ngươi có từng nghĩ qua vấn đề này, vì sao nhân loại vừa vặn một bàn tay chỉ có năm ngón? Vì sao không phải nhiều hơn hoặc ít hơn?

Không, có lẽ là không có, trên đời này biết đâu đã từng tồn tại nhân loại không có cùng số ngón tay, nhưng cuối cùng lại chỉ có người có năm ngón tay vẫn luôn kéo dài đến đời sau, mà những người không có cùng số ngón tay đó cuối cùng đều bị đào thải, vật cạnh thiên trạch.

( vật cạnh = cạnh tranh sinh tồn giữ các loài vật, thiên trạch = chọn lọc tự nhiên: đây là thành ngữ chỉ sinh vật cạnh tranh với nhau, kẻ có thể thích ứng được mới là kẻ sống sót. ban đầu chỉ dùng cho quy luật sự tiến hóa chung, sau thì dùng chủ yếu cho sự phát triển thế giới loài người)

Thế nên cho đến hôm nay, sáu ngón tay đã trở thành một loại hiếm thấy, là biểu hiện dị dạng.

Ngón tay thứ sáu, ngươi có sao?

Dương Duệ vừa mở mắt, huyệt Thái Dương liền truyền đến một trận đau nhức, càng làm cho hắn cảm thấy nhức đầu hơn là nam sinh bên cạnh đưa nguyên bàn chân thúi duỗi vào trong miệng hắn. Hắn một phen đẩy ra, kết quả tên kia trở mình lầm bầm vài câu, xoay người ôm lấy người anh em bên cạnh tiếp tục vù vù ngủ say.

Bảy tám nam sinhchen lấn trong phòng, nhét chung một chỗ giống như mấy hộp cá mòi chồng lên nhau. Dương Duệ có chút không chịu nổi không khí oi bức trong phòng, hơn nữa tỉnh rồi cũng không muốn ngủ tiếp, liền sửa sang lại quần áo, đẩy cửa đi ra.

Hắn vừa mới mở cửa vừa lúc nhìn thấy phòng đối diện cũng đi ra. Hách Phúng thần tình ủ rũ xoa xoa mắt từ toilet đi ra, Dương Duệ đang chuẩn bị cùng cậu chào hỏi, chỉ thấy ngay sau đó phía sau cậu thêm một người bước ra. (có ai thấy cảnh này quen quen không?)

Lâm Thâm đi theo sau Hách Phúng đang muốn ra ngoài, lại đột nhiên bị ngăn lại.

"Từ từ!" Hách Phúng lớn tiếng giữ anh lại:"Quần áo phải bỏ vào đàng hoàng, chổ này còn có con gái, chú ý hình tượng một chút!"

Lâm Thâm luôn luôn không thèm để ý chi tiết này nọ, anh nhìn quần áo của mình hình như có nếp uốn áo trong, không kiên nhẫn nói:"Cậu nhìn thấy không biết giúp tôi làm sao?"

Hách Phúng mặt đầy hắc tuyến:"Anh tưởng tôi là mẹ anh hay vợ anh? Tôi không có nghĩa vụ này a."

Lâm Thâm nghĩ nghĩ nói:"Nếu như cậu là vợ tôi, cậu sẽ giúp tôi chỉnh sao?"

"Mơ đi, tôi chỉ đạp một cước đem anh đá bay!"

Hách Phúng không trúng kế của anh, dùng mũi hừ hừ vài tiếng, xoay người nhìn đến Dương Duệ ngây như khúc cây đang đứng trước mặt bọn họ. Cậu vươn tay trước mặt Dương Duệ quơ quơ:"Làm sao vậy, hoàn hồn a, nè, anh bạn!"

Dương Duệ không chút phản ứng, cả người đứng ngốc ở đó.

"Cậu ta bị sao vậy?"

"Chắc là nhìn đến ngốc luôn đi."

"Nhìn ngốc cái gì?"

Lâm Thâm như có điều suy nghĩ, nói:"Một ít việc vượt qua phạm vi lý giải của cậu ta cho nên đại não không kịp phản ứng. Nhưng mà thật đáng tiếc, cậu ta chỉ hiểu được một phần, cũng không nhìn thấy rõ sự việc xảy ra như thế nào." (cười chết với anh =))

Hách Phúng nhức đầu:" Rốt cục anh đang nói cái gì vậy?"

"Nói cậu."

Lâm Thâm liếc cậu một cái, không dự định mặc cho Dương Duệ đi vào cõi thần tiên nữa, lay hắn cho tỉnh.

"Cậu dậy đúng lúc lắm, chút nữa chúng tôi sẽ xuống núi liên lạc với nhân viên cứu hộ và cảnh sát. Chỗ này giao cho cậu trông coi có được không?"

"Ân…tôi…Có thể." Dương Duệ theo bản năng gật đầu đáp ứng, nhưng mà lập tức hỏi lại:"Tôi phải làm những gì?"

"Chuyện cậu cần làm chính là không được cho người nào ra ngoài bảo đảm an toàn của bọn họ là được rồi. Tôi nghĩ điềm này cậu hẳn có thể làm được."

"Không vấn đề!" Dương Duệ hứa hẹn:"Vậy hai anh khi nào trở về, chúng tôi mới có thể chuẩn bị thật tốt, đúng rồi, tình huống của Liễu Vận Vận thế nào?"

Hách Phúng nói:"Nhanh nhất giữa trưa mới trở về. Tình trạng của Liễu Vận Vận đã ổn định, hẳn sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nếu cô bé tỉnh lại cũng không được tự ý cho ăn bất cứ thứ gì, hiểu chưa? Hơn hết trước khi cô bé tỉnh lại các cậu tốt nhất không nên đi quấy rầy, bây giờ cô bé cần nhất là nghỉ ngơi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!