Loảng xoảng loảng xoảng.
Dây xích đập vào trên cửa, mang theo thanh âm lạnh lẽo sắc bén của kim loại.
Lý Vy Trà mở ra cửa sắt, đôi tay dính vệt rỉ sắt run lên, đối với hai người phía sau nói:
"Vào đi."
Hách Phúng theo sau lưng cô rảo bước tiến vào, trước mắt trông thấy một cái tiểu viện chật hẹp, còn không tới ba bốn tấc, ở góc tường tiểu viện là một chiếc xe đạp cũ, bên trái là một ít rổ sọt, chỉ có nhiêu đây đồ vật nhưng đã đem tiểu viện chiếm một nửa. Người muốn vào trong chỉ có thể nương theo khoang trống nhỏ hẹp mới có thể đi vào.
Trước nhà là một cái sân nhỏ, nhìn qua không đoán được đã bao nhiêu năm tuổi, tường đỏ ngói đen, trên bức tường có vài lỗ hổng miễn cưỡng dùng xi măng đắp lại. Vào phía sau nhà mới phát hiện tổng cộng chỉ có một phòng, từ phía đông nối thẳng đến phía tây, phía đông đặt giường, phía tây đặt lò bếp, ở giữa dùng rèm buông xuống coi như là ngăn cách hai bên.
Phòng cũng không lớn hai đại nam nhân vừa vào thì ngay cả chỗ ngồi cũng không có. Lý Vy Trà khom lưng dọn dẹp một hồi mới miễn cưỡng dọn ra một khoảng trống để hai người ngồi.
"Không có gì uống, chỉ có nước lọc, dùng không?"
Nhìn Lý Vy Trà làm bộ phải đi đến phía tây rót nước, Hách Phúng vội vàng xua tay.
"Không cần không cần, chúng tôi không có khát."
"Phải không?" Lý Vy Trà thản nhiên lên tiếng:"Vậy nói chính sự đi."
Cô đi đến đối diện, tìm tờ báo cũ mở ra lót, ngồi xuống đất.
"Hắn kêu hai người tìm tôi làm cái gì?"
Hách Phúng nuốt một ngụm nước miếng, cảm nhận một trận áp lực khó hiểu, rõ ràng nữ nhân này nghèo túng như vậy, cậu lại cảm thấy khó có thể nhìn thẳng vào mắt cô, như là trong đáy lòng có một tia áy náy. Áy náy? Cậu vì cái gì lại áy náy, Hách Phúng cười khổ, đối với cái ý nghĩa này của mình cũng không biết làm thế nào.
Thấy Hách Phúng và Lâm Thâm không ai chịu mở miệng nói chuyện trước, Lý Vy Trà cân nhắc một lúc, nói:"Vừa rồi Mẫn Mẫn đi tìm tôi, nói là có người tự xưng là người của ba ba con bé tới tìm, tôi ban đầu cũng không tin. Nhưng mà hiện tại gặp được bộ dáng của hai người ngược lại tin vài phần."
"Ha h, thật ra chúng tôi cũng không phải do Du Gia nhờ tới, đại khái là tự quyết định thay hắn đến đi."
"Vậy sao?" Lý Vy Trà trong mắt giống như không hề gợn sóng:"Hắn bây giờ có khỏe không?"
"Khỏe…Từ từ, cô không biết người này ư?" Hách Phúng đang chuẩn bị trả lời, lại đột nhiên phát hiện có cái gì đó không đúng, cậu chỉ vào Lâm Thâm đối với Lý Vy Trà hỏi:"Cô thấy anh ta, cũng không nghĩ tới gì sao?"
Lý Vy Trà liếc mắt một cái, kì quái đánh giá bọn họ:"Tôi tại sao phải biết anh ta? Nghĩ đến cái gì?"
"Bởi vì Lâm Thâm chinh là…" Hách Phúng nói đến đây thì ngừng miệng, người trên trấn phần lớn đều nhận thức Lâm Thâm, cũng biết rõ công việc của anh, nhưng Lý Vy Trà không nhận ra, nói cách khác cô cũng không biết lí do bọn họ đến đây, đối với tin tức họ sắp công bố một chút tâm lý chuẩn bị đều không có.
Cứ như vậy trực tiếp nói cho cô biết Du Gia đã chết, thậm chí là mười năm trước, thật sự có sao không?
Tuy rằng hiện tại nhìn Lý Vy Trà như chẳng hề để ý tới, ngay cả chuyện cũ cũng chưa nói ra nhưng mà Hách Phúng vẫn là không thể dễ dàng nói ra chân tướng, cậu chỉ có thể nhìn về phía Lâm Thâm cầu cứu.
Lâm Thâm nói:"Chúng tôi thay mặt Du Gia đến thăm hai người."
"Hắn quan tâm chúng tôi?" Khóe miệng Lý Vy Trà gợi lên một tia cười lạnh:"Tôi cùng hắn có quan hệ gì sao? Hình như không có đi."
Nguy rồi, nguy rồi, đây là yêu quá hóa hận mà. Hách Phúng trong lòng thầm kêu không ổn, vội vàng nói:"Kỳ thật hắn có nỗi khổ."
"Nỗi khổ? Cái gì khiến hắn làm cho tôi mang thai sau đó vứt bỏ tôi, cho dù là có, hiện tại vì cái gì không tự mình đền bù lại mà phải nhờ người khác thay hắn đến?" Lý Vy Trà hung hăng nói:"Trong lòng hắn căn bản đã không còn nhớ rõ tôi, không phải sao?"
"Cái này…" Hách Phúng cười khổ, đây chính là ý trời a, khiến một người mười năm trước đã chết đến nhìn ngươi, cho dù là Diêm Vương lão tử cũng không có bản lĩnh này.
So với Hách Phúng đang do dự, Lâm Thâm thẳng thắn hơn nhiều.
"Cô có biết tại sao mười năm trước hắn rời khỏi cô, trước khi đi có nói gì với cô không?"
"Tôi không biết, cũng không muốn biết." Lý Vy Trà đáp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!