Chương 6: (Vô Đề)

101.

Một tháng sau khi khai giảng, tôi đã triệt để thân quen với việc cô Hoàng và cô Lý của chúng tôi.

Ngày nào cũng cùng nhau đi làm tan làm, còn cùng nhau ăn sáng ăn trưa ăn tối.

Thỉnh thoảng lúc cô Hoàng đứng lớp, cô Lý không có tiết sẽ vác ghế đẩu chạy đến lớp chúng tôi, ngồi ở bàn cuối chỗ tôi ngồi.

Cô Lý.

Hả?

Tôi nhìn cô Lý đang nghiêm túc ghi chép, chiếc bút mượn từ tôi.

"Đây là tiết Toán mà."

"Tiết Toán thì sao hả?"

102.

Chẳng phải cô là giáo viên Ngữ văn sao?

Sao mà ghi chép còn chăm chỉ hơn cả em vậy?

103.

Tôi nhịn lại một hơi.

"Không ạ... Hết tiết có thể cho em mượn ghi chép của cô không ạ?"

Được. Cô Lý giơ ngón tay cái với tôi.

"Chăm chỉ học hành! Là trẻ ngoan."

Tôi thật không muốn thừa nhận, ghi chép tiết Toán này của giáo viên Ngữ văn còn cẩn thận hơn học sinh đại diện môn Toán là tôi đây.

104.

"Em không thấy hôm nay cô Hoàng buộc tóc nhìn rất xinh sao?"

"Ôi ôi, em xem em xem, lúc viết bảng cũng rất xinh."

"Giọng nói rất dễ nghe quá. Cô muốn được học tiết Toán cả đời này."

Cô Lý, xin cô hãy kiềm chế một chút được không?

Em còn phải ghi bài nữa.

105.

"Đợi đã, cô Lý, nếu em không nhìn lầm, trang phục hôm nay của hai cô giống..." Tôi nghe theo lời cô Lý, nhìn lên chỗ cô Hoàng, tôi cứ cảm thấy trang phục hôm nay của hai người có chút giống nhau.

"Bạn học Cung Thi Kỳ, lên lớp không được phép nói chuyện riêng." Cô Hoàng ném một viên phấn về phía tôi.

106.

Cái gì?

Tôi nói chuyện?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!