81.
Xin chào.
Lại là tôi đây.
Là Cung Thi Kỳ, cô gái hay bị giáo viên của mình làm mù mắt đây.
82.
À, không.
Giáo viên của tôi đều là nữ.
Có lẽ chỉ là đồng nghiệp, nhà ở cạnh nhau mà thôi.
Tôi tự an ủi bản thân như thế.
83.
"Bạn học Cung Thi Kỳ." Cô Lý nói,
"Sao em vẫn còn ở đây?"
"Em không được ở đây ạ?" Tôi hờn dỗi một câu, nghĩ ngợi giây lát, vẫn kiên quyết ở lại đây.
Để tối nay hai cô làm mù mắt em!
Em vẫn nên chạy tới chỗ cô Hoàng.
84.
Cô Hoàng! Tôi niềm nở đi đến,
"Là học sinh đại diện môn Toán của cô, để em giúp cô..."
A, cô Hoàng, tại sao cô lại chữa bài tập Ngữ văn.
Có vấn đề gì sao? Cô Hoàng vô cùng bình tĩnh nâng kính.
Không ạ.
Nếu cô bằng lòng, em còn có thể đem bài tập môn Hóa tới cho cô chữa.
85.
"Thế nên bạn học Cung Thi Kỳ có thể về nhà rồi."
Vâng, em nghe ra rồi.
Tôi nhìn thấy cô Lý đứng đối diện đang cười trộm.
Là học sinh đại diện môn Toán học, tôi rất đau lòng.
86.
"Nếu em còn không về, tôi sẽ tăng bài tập Toán cho em." Cô Lý đứng cạnh tung chiêu dọa nạt.
Cô là giáo viên Ngữ văn, đừng cho em làm bài tập lung tung chứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!