381.
Tôi đã nhìn thấy rất nhiều dáng vẻ của Trương Vũ Hâm.
Khi cậu ấy cười, khi ngốc nghếch, khi làm mặt quỷ chọc cười tôi.
Nhưng chưa từng nhìn thấy cậu ấy khóc.
382.
Chưa đợi tôi kịp đáp lời, Trương Vũ Hâm đã vất chuyện này sau đầu, cười rộ lên.
"A, a, thôi bỏ đi, Thập Thất của chúng ta đáng yêu thế này cơ mà, nhất định sẽ không rời xa mình đâu."
Giọng điệu này giống khi trêu đùa hi hi ha ha thường ngày cùng tôi, sau đó chạy đi tìm lớp trưởng nhờ ôn bài thi cuối kì.
Chỉ còn mình tôi ngẩn ra, sau đó cô Hoàng nói gì đó tôi cũng không rõ nữa, ngay cả giọng điệu trêu đùa của cô Lý tôi cũng không còn quan tâm.
Xung quanh thật ồn ào.
383.
Một học kì trôi qua.
Đọng lại trong tâm trí tôi là, giọng nói của cô Hoàng, giọng nói của cô Lý.
Giọng nói của Trương Xoa Xoa, giọng nói của cô bạn ngốc Gia Ái.
Giọng nói trẻ con của lớp trưởng, giọng nói tràn sức sống của Viên Vũ Trinh.
Còn có rất nhiều bạn học khác.
Tôi đều nhớ.
384.
Sắp phải xa nhau rồi sao?
385.
Chúng tôi vẫn chưa có nhiều thời gian bên nhau, còn chưa học xong kĩ thuật cắt giấy của Gia Ái, còn chưa bàn xong vấn đề công thụ với lớp trưởng, còn những câu chuyện Trương Xoa Xoa viết, đọc bao nhiêu lần cũng không chán.
Tôi còn muốn biết những bí ẩn đằng sau quan hệ của cô Hoàng và cô Lý.
Hai cô giáo lớp bên sẽ bị chia tách sao?
386.
Nếu sau này cô Phùng và cô Hoàng bị phân vào một tổ thì phải làm sao đây?
Biệt đội giáo viên chủ nhiệm W! Tôi muốn!
Vậy nếu cô Lý và cô Lục bị phân vào một tổ thì...
Đột nhiên cảm thấy tồi tệ...
Lẽ nào các cậu không cảm thấy như thể hai người đàn ông không ưa nhau lại quay sang yêu sao?
387.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!