Chương 3: (Vô Đề)

Trên đường đi đến phòng giáo viên, có bao nhiêu con mắt dõi theo Chu Tiểu Uyên. Tất nhiên là vì vẻ đẹp của cô hấp dẫn rồi, với vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn của cô thì ai mà không dõi mắt theo nhìn!

Nhưng vì sao chỉ có nữ nhân thôi cơ chứ?

Rất đơn giản, lí do là tại 6 con người quá mức " HOT

"đang đi đằng sau cô. từ khi cô ra khỏi phòng học chúng liền bám lấy không buông cứ như âm hồn bất tán. Cuối dãy hành lang có biển hiệu ghi" PHÒNG GIÁO VIÊN ", vừa nhìn thấy hai mắt Chu Tiểu Uyên liền sáng rực lên không nghĩ ngợi gì mà phi thẳng đến đó rồi đóng sầm cửa lại. Dựa lưng trên cánh lửa lạnh băng tâm tình cô lúc này mới khá lên được một tí nhưng vui mừng chưa lâu thì xui xẻo lại đến.

Cửa phòng giáo viên đột ngột mở ra, cô lúc đó không hề phòng bị gì cứ thế mà ngã lùi về phía sau. Ngỡ rằng mông sẽ được một phen ôm ấp đất mẹ thân yêu nhưng chờ mãi cũng chẳng có cảm giác gì chỉ thấy vòng eo là một mảnh nóng rực.

Hốt hoảng muốn thoát ra khỏi cái cảm giác khó chịu này nhưng ai đó biết được ý đồ của cô càng siết chặt vòng eo thon gọn của cô đồng thời kéo cô vào ngực mà ôm ôm ấp ấp.

Chết tiệt, bây giờ là tháng 5 đấy.

Nóng muốn chết mà còn ôm với ấp. ngươi không nóng nhưng ta thì nóng đấy, thả tay ra tên khốn kiếp.

Như nhìn thấu suy nghĩ của Chu Tiểu Uyên, ai đó cũng không làm khó cô liền thả ra ngay.

Vừa lấy lại được tự do Chu Tiểu Uyên liền túm lấy cổ áo tên vừa giở trò đồi bại với mình định mắng cho một trận. Nhưng nhìn tới gương mặt tuyệt sắc của ai kia thì lập tức nuốt ngược trở lại, ngoan ngoãn thả cổ áo bị cô nắm đến nhăn nhúm kia.

Con mẹ nó!

Bọn này là đĩa sao? Bám dai như vậy làm gì? Bà đây không có kẹo cho mấy cưng đâu, ngoan ngoãn mà cút khỏi tầm mắt của bà.

Tuy nhiên đó chỉ là những suy nghĩ của Chu Tiểu Uyên mà thôi. Cô mà nói ra thật thì bị xử trảm như chơi.

Trước khi nhận lớp cô đã điều tra một lược về học sinh của mình và tất nhiên cũng biết được 6 nam nhân trước mặt này hoàn toàn không dễ chọc. Chưa nói đến gia thế hiển hách của họ, chỉ với gương mặt làm điên đảo chúng sinh kia cũng làm cho cô cách xa nghìn mét.

Vì sao ư?

Đơn giản thôi, ngôi trường quý tộc Lam Thương này tụ hội toàn những cậu ấm cô chiêu. Người không quý thì sang, Không giàu thì phú. Nói tóm lại là những nhân vật không đơn giản. Trong đó có 6 người là chủ nhân của ngôi trường này, lần lượt là: Lãnh Tình, Lãnh Huyết, Hỏa Diễm.

Mị Thần, Cố Mạnh Phong và Mộ Dung Huyền. Những giáo viên ở ngôi trường này ngay cả Hiệu Trưởng cũng phải nịnh bợ bọn họ để sống qua ngày.

Hơn nữa ngôi trường này còn rất biến thái nha.

Những giáo viên muốn trụ vững ở ngôi trường này phải có quan hệ "

" thân mật "

" với các học sinh, không phân biệt giới tính.

Lúc biết được tin này cô thật sự muốn cắn lưỡi tự tử cho rồi. Mắng mình quá ngu ngốc khi không điều tra rõ ràng đã đặt bút kí vào hợp đồng thực tập. Nếu hủy bỏ hợp đồng cô phải đền bù số tiền trong bản hợp đồng đó. Không phải con số nhỏ đâu, lên đến hàng tỉ a~.

Còn bây giờ khi đối diện với 6 nam nhân cường hãn này, cô trừ việc mỉm cười lấy lòng ra thì không thể làm gì khác

"

" Các đồng học, tiết tiếp theo đã vào rồi, các em có phải hay không nên trở lại lớp? Không nên tốn quá nhiều thời gian cho những việc vô nghĩa a~"

"

"

" Vậy nếu chúng tôi nói không phải cô dạy thì không lên lớp. Thế nào? "

"Cái giọng cợt nhả này ngoài tên Mộ Dung Huyền ra thì còn ai? Thật xui xẻo cho ai có đứa con như hắn."

" Thật cảm ơn khi các em mến mộ tôi như vậy nhưng hôm nay tôi chỉ có một giờ lên lớp "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!