" Cô giáo, Nhạc Ly gặp nguy hiểm rồi "
" Cậu nói cái gì?"
Chu Tiểu Uyên nghe xong trong đầu như nổ tung một cái, lập tức xuất hiện nhũng tình huống xấu nhất, bắt có tống tiền, buôn người, hay đối thủ cạnh tranh.... Nhưng rất nhanh cô đã bình tĩnh lại.
Nhạc Ly là loại người nào chứ, bên cạnh cô ấy âm thầm bố trí rất nhiều vệ sĩ cao cấp, làm sao có thể sơ xuất để ngửi ta bắt đi như vậy?
Hay là Thiên Thiên... Cũng không đúng, mặc dù đã lâu không gặp nhưng cô hiểu rõ co người chị ấy. Thiên Thiên sẽ không dùng những thư đoạn ti bỉ như vậy.
Vậy chỉ có thể là....
" Cậu làm sao biết Nhạc ly gặp nguy hiểm?
"Chu Tiểu Uyên nhìn Mị Thần, ánh mắt cực kì sắc lạnh. Mị Thần bị cô nhìn đến mồ hôi lạnh chảy đầy lưng. Trong ấn tượng của hắn, cô à người phụ nữ nội liếm có đôi khi lại rất năng động, hoạt bát chú chưa bao giờ có biểu tình nghiêm túc đầy sát khí thế này. Hắn có cảm giác nếu mình nói sai một lời nào cô nhất định sẽ bóp chết hắn. Nhất định." Ba tôi, ông ấy gọi điện đến nói rằng Nhạc Ly đang ở trong tay cô ấy muốn... Muốn... tôi đem cô đến đó gặp ông ấy rồi sẽ thả Nhạc Ly ra.
"Mị Thần hạ từng câu từng chữ cẩn trọng lại tỉ mỉ xem xét sắc mặt cô. Bất ngờ thay không có xuất hiện sự kinh hoảnh như trong tưởng tượng, chỉ có tĩnh mịch, tĩnh mịch đến chết người. Cô như vậy càng khiến người ta sợ hãi." Tôi biết rồi, chúng ta đi thôi " Chu Tiểu Uyên rất nhanh đáp lại, tự nhiên mở cửa xe ra leo lên.
" Cô không cân nhắc gì sao? Đây là một cái bẫy
"Mị Thần thấy khẳng khái như vậy cũng vô cùng ngạc nhiên. Hắn mặc dù không hiểu rõ giữa cô và gia đình hắn mâu thuẫn cụ thể ra sao, nhưng đựa vào sự hiểu bớt của hắn cũng có thể đoán ra được đôi phần. Ba hắn, chính là kiên dè tình cảm của mẹ hắn đối với cô cho nên muốn diệt cỏ tận gốc." Tôi đương nhiên biết đây là bẫy.
Nhưng là vậy, tôi cũng phải đi, vì Nhạc Ly tôi nhất định phải đi " Chu Tiểu Uyên không nhìn hắn chỉ chăm chăm nhìn những khung cảnh lướt qua nhanh chóng ngoài cửa xe.
Ánh mắt cô trầm tĩnh không chút gợn sóng khiến người ta không biết được cô đang suy nghĩ điều gì.
Duy chỉ cô mới biết trong lòng cô loạn đến mức nào. Hôm nã, cô đúng là rời nhà mà không xem lịch rồi. Hết người này rồi đến người kia xuất hiện, chẳng có ai là người bình thường cả.
Cô biết bọn họ tìm đến cô chỉ là chuyện sơm súy muộn mà thôi nhưng ngàn vạn lần không ngờ đến lại kéo Nhạc Ly bị cuốn vào. Cô đã cố gắng để cô ấy không dính líu đến quá khứ của mình vậy mà chói cùng vẫn không thể bảo vệ cô ấy chu toàn.
Việc này thật quá thất sách.
Mị Thần thấy cô như, tâm một mảnh xót xa. Môi mỏng hết mở lại khép như muốn nói điều gì đó nhưng mãi không thoát ra được.
Chói cùng như hạ quyết tâm, hắn nói:
" Cô giáo, tôi... Xin lỗi "
" Tôi không xó lỗi để cho cậu xin đâu " Chu Tiểu Uyên nửa thật nửa đùa xuyên tạc ý hắn.
" Không... Ý tôi không phải như vậy..." Cô đùa giỡn như vậy, khiến hắn có chút quẫn bách. Lại nhìn đến nụ cười như có như không kia, tâm trạng hắn bỗng chốc hóa thành ấm ức.
Một người kiêu ngạo như gắn chủ động mở miệng xin lỗi cô, cô không nhận thì thôi đi còn dám khinh thường hắn. Quá đáng lắm rồi, hắn đúng là điên khi đi thương xót cho cô. Cô căn bản chính là không cần.
Đúng vậy, cô không cần, không cần hắn quan tâm cô.
Suy nghĩ này càng khiến cho xảm xúc của hắn tụt dốc không phanh.
"Mỗi người, trong lòng đều có bên nặng bên khinh. Trong tình huống này lựa chọn hi sinh tôi để cứu Nhạc Ly là quyết định đúng nhất mà cậu có, suy cho cùng giữa tôi và Nhạc Ly người cậu thân thiết nhất vẫn là cô ấy. Cậu không cần cảm thấy tự trách, bởi nếu ngược lại thì tôi cũng chọn Nhạc Ly mà không phải là cậu."
" Cô giáo, tôi..." Hắn muốn nói mọt điều đó nhưng ngay cả bản thân hắn cũng không biết đó là gì.
" Thật ra, tôi mới là người phải nói xin lỗi " Chu Tiểu Uyên đột ngột nói.
" Hả?"
" Chuyện của tôi cùng với cha mẹ các cậu, đáng lí ra không nên cuốn theo các cậu vào. Suy cho cùng trẻ con vẫn là vô tội nhất " Chu Tiểu Uyên nói một cách rất khó hiểu.
Tất nhiên, Mị Thần hắn cũng đâu phải kẻ tầm thường nhận ra được ẩn ý trong lời nói đó. Đúng vậy, bọn hắn là kẻ vô tội nhưng cũng là tội nhân. Bọn hắn chính là kết quả của tội đồ thì cũng được xem là có tội.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!