Chương 18: (Vô Đề)

Cuối cùng cuộc sống của Chu Tiểu Uyên đã trở lại quỹ đạo vốn có của mình, thức dậy đánh răng rửa mặt, ăn sáng, đi làm rồi về nhà. Ngoại trừ hằng ngày thêm. một công việc " giao cơm" nữa ra thì không có gì đáng nói.

Bây giờ là thời điểm nghỉ trưa, Chu Tiểu Uyên ngồi phía sau vườn trường nhấm nháp bữa trưa của mình, vẻ mặt hạnh phúc đến cực điểm. Trước đây vì có đám người Mộ Dung Huyền kia nên cô chẳng có phút giây nào thư giản cả. Còn bây giờ... Ôi, thật sung sướng quá đi.

Cô mang niềm vui sướng giải quyết hết phần cơm trưa, lúc chuẩn bị rời đi thì phía trước bỗng có tiếng động lạ.

Ừm, kể ra cũng lạ, nơi này bình thường làm gì có ai đến nếu không phải gọi là hoang vu. Hay giống như sự kiện của Hiệu Phó.... Có người đang ấy ấy?

Chu Tiểu Uyên bị suy nghĩ của mình làm cho ớn lạnh toàn thân. Vói đầu nhìn ra một chút... Thật may quá không phải cạnh tượng nóng bỏng gì nhưng độ Hot cũng không kém đâu nha.

Hai chành thanh niên đứng đối diện nhau, cô chỉ thấy được gương mặt đáng yêu của thanh niên đối diện mình còn người kia quay lưng về phía cô nên không nhìn rõ, bất quá bóng lưng kia cũng thật quen mắt.

Người thanh niên đáng yêu, mặt đỏ bừng bừng ngại ngùng vân vê lá thư trong tay mình, ngập ngừng mãi không chịu lên tiếng.

Cuối cùng được như đã hạ quyết tâm, cậu nhắm tịt mắt lại, cúi gập người một góc 90° giọng nói run run.

"Em... Em rất thích anh... Xin... Hãy chấp nhận tấm lòng của em

"Ôi đệt, tỏ tình? Đam mỹ? Tiểu Uyên lấy hai tay bịt chặt miệng mình lại để không phải hét lên trong lòng lại cảm thán vạn phần. Ôi giới trẻ thời nay cũng nhiệt tình quá rồi." Không thể " Người thanh niên còn lại cất giọng trầm trầm, âm điệu không chút lên xuống như thể rằng người được tỏ tình không phải là cậu vậy.

" Tại... Tại sao ạ? Anh có thể chi em một lí do hay không?" Thanh niên đáng yêu dường như đã biết trước kết quả nhưng lại không cam lòng.

" Bởi vì cậu rất xấu "

Một lời hạ xuống như sét đánh ngang tai, sắc mặt cậu thanh niên đáng yêu kia bỗng chốc trắng nhợt đến dọa người, nước mắt đong đầy trên mi nhưng vẫn kiên cường không để nó rơi xuống.

Bỗng chốc cô như nhìn thấy hình ảnh của Thiên Thiên từ cậu thanh niên ấy. Mềm yếu như vậy nhưng cũng kiên cường đến thế.

Tình yêu của chị ấy bất chấp máu mủ, bất chấp thời gian, bất chấp người đời sỉ nhục...

Đôi khi cô cảm thấy mình đối với Thiên Thiên quá mức tuyệt tình nhưng mà từ trước đã nói, nếu không thể chấp nhận thì không nên tạo hi vọng. Bởi vì hi vọng càng lớn thất vọng cành sâu.

Người ta nói tình yêu không phân biệt giai cấp, giới tính nhưng mấy ai có thể vượt qua mọi rào cản an an ổn ổn sống hạnh phúc đến cuối đời. Cho dù đến được với nhau thì thời gian qua nồng nhiệt rồi cũng sẽ phai nhạt.

Tình yêu đồng giới ấy à.... Là đau khổ muôn đời.

Bên kia kịch đã diễm xong, người đều đã rời đi hết rồi cô cũng nên rời đi, sắp đến giờ lên lớp rồi.

Đột nhiên, phía sau vang lên giọng điệu cợt nhả của nam nhân.

" Cô giáo, nghe lén người ta nói chuyện mà không định xin lỗi sao?"

Chu Tiểu Uyên quay người lại, đối diện cô là gương mặt điển trai đang cười châm chọc nhìn cô. Đây không phải là Hỏa Diễm thì còn ai vào đây?

Không hiểu sao, đối với người này cô luôn có cảm giác rất mâu thuẫn, vừa nguy hiểm vừa an tâm. Nguy hiểm chính là cảm giác mà cậu ta mang đến còn an toàn bởi vì nơi cậu có hiện diện người đó.

Người mà yêu thương cô nhất, người có thể làm bất cứ việc gì để cô cười, người chỉ hận không thể móc tim móc phổi hiến dân cho cô... Nhưng mà, cô đã bỏ lỡ rồi, bỏ lỡ niềm hạnh phúc nằm trong tầm tay.

Chính vì lẽ đó, đối với Hỏa Diễm cô luôn tận lực tránh xa, không giống như kiểu ám ảnh với đám người Mộ Dung Huyền mà chính là cảm giác áy náy, lo sợ. Mà hình như Hỏa Diễm cũng không có hảo cảm gì với cô, nếu không phải cậu đi cùng nhóm người kia thì cô chẳng bao giờ gặp được cậu cả.

Nào ngờ, hôm nay lại gặp riêng nhau trong hoàn cảnh như thế này. Kể ra cũng hơi ngại thật, ít nhiều cô cũng mang chút tâm tư hóng hớt chuyện của người ta.

" Thật xin lỗi, là tôi không tốt "

" Oh, không sao. Nếu cô giáo đã nói như vậy tôi vẫn tiếp tục truy cứu thì sẽ không lắm, đúng chứ?"

" Được rồi, nếu không có chuyện gì thì tôi đi trước. Cậu cũng nên vào lớp đi thôi

"Không muốn đây dưa cô quả quyết quay người ròi đi. Ai biết được người ta căn bản không muốn cho cô đi dễ dàng như vậy." Nè, dù sao cũng xem kịch miễn phí, cô phát biểu chút cảm nghĩ thử xem

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!