#50
Bữa tiệc dần bắt đầu, các vị quan khách cũng đến gần đông đủ.
Chả hiểu trong đám đông đó lại có Bổn Kiến Đình và Đông Niển luôn.
" Y... anh thành tổng giám đốc hồi nào vậy? " Bổn Kiến Đình ghé sát vai Đông Niển, nhìn anh hỏi.
" Chỉ là lúc rảnh, làm ăn một thời gian thôi " Đông Niển đưa li rượu cho Bổn Kiến Đình đáp.
Bổn Kiến Đình anh liếc mắt nhìn tên ngạo mạn kia. Bình thường thì ít nói không ngờ đằng sau lưng lại là một tổng giám đốc của công ty cũng tiếng tăm.
Chẳng như anh... ngày nào cũng làm lão đại mệt sức.
Cả hai đưa mắt nhìn Lâm Cảnh đang từ xa. Công nhận một điều con bé này giả mù tài thật.
Bữa tiệc bắt đầu vào việc chính, Giang lão gia nói vài câu về bữa tiệc rồi cũng lại thôi. Vào vấn đề chính là khiêu vũ!
Bắc Đường Tùy không dám để cô nhảy nên ngồi cùng cô một góc, anh một tay cầm li rượu còn cô cầm li nước ép..
Bổn Kiến Đình nhìn Đông Niển:" Nhảy với tôi không? "
Đông Niển đang uống rượu nghe X nói vậy mà muốn phun cả ra, đưa mắt lạnh nhìn anh.
Bổn Kiến Đình bị dọa nên liền chạy đi. Huhu... chỉ đùa chút thôi mà!
Giang Dụ Ngôn và Giang lão gia vẫn đứng từ xa nhìn Lâm Cảnh và Bắc Đường Tùy. Ông vỗ vai Dụ Ngôn:" Sao con không đến đó đi? Sau khi biết mọi thứ rồi, ta nghĩ con nên giúp gì đó cho Lâm Cảnh và Bắc Đường Tùy "
Giang Dụ Ngôn nhìn ông. Anh chỉ sợ khi tiến đến, cô lại nói không nhớ đến mình.
Dụ Ngôn cầm li rượu trên tay, gật đầu ý muốn đi xuống chỗ cô. Nào ngờ chỉ bước vài bước, đèn bỗng dưng không sáng nữa.
Rụp
Đèn trong phòng và bên ngoài đều không sáng lên.
" Cúp điện sao..." Giang Dụ Ngôn đơ người, anh vội xoay người.
Cúp điện lúc này?
Đừng nói...
" Lâm Cảnh..."
Bắc Đường Tùy bên dưới liền đưa tay tìm cô:" Cảnh... Cảnh..." anh liền lao đến ôm lấy cô, không buông cô ra. Nếu như xảy ra thêm một lần nữa, cái mạng nhỏ của cô anh không thể giữ lấy được.
Lâm Cảnh ngồi trong lòng anh cảm giác được sẽ có người nhắm đến mình. Không phải khi không cúp điện như thế này.
" Đông Niển..." Bổn Kiến Đình tìm Đông Niển, trong đám đông này Đông Niển có mùi nước hoa rất đặc trưng.
" Tôi ở đây... mau tìm Lâm Cảnh đi " Đông Niển đưa tay tìm Bổn Kiến Đình, sau khi chụp lấy tay Bổn Kiến Đình được rồi liền nói.
Cả hai cố gắng quan sát, dùng tai nghe tiếng động. Tuy cúp điện nhưng mọi người ở đây đều giữ bình tĩnh, cũng may không xảy ra hoảng loạn.
" Là sự cố bình thường sao? " Bổn Kiến Đình hỏi nhỏ.
" Không... linh cảm.. của..."
Rầm
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!