Sau khi lên tầng, Hứa Tuế tìm một bộ phim điện ảnh để xem, trong lúc đó cô còn đi tắm, khi cô tắm xong thì hai mắt Hà Tấn đã nhíu lại, nên về phòng ngủ trước.
Hứa Tuế tắt đèn phòng khách, chỉnh nhỏ âm lượng.
Bộ phim "Kẻ phản bội"* của Mark Wahlberg, cô đã coi đi coi lại vô số lần.
*Phim Kẻ Phản Bội kể về kế hoạch trả đũa hoàn hảo của một băng trộm toàn các nhân tài: thiên tài mở khóa, tay lái siêu hạng, trùm hacker, kỹ sư cháy nổ… dưới sự chỉ đạo của một chuyên gia chiến lược.
Hứa Tuế không có nhiều tế bào văn nghệ như vậy, so với phim tình cảm cảm động tinh tế, cô thích phim có kịch bản thuộc thể loại mạo hiểm kích thích hơn.
Những tình tiết trong phim nhanh chóng tràn về, thỉnh thoảng có hơi mất tập trung thì vẫn có thể theo kịp tiết tấu bộ phim.
Bỗng nhiên cô nhớ đến bộ phim kinh dị đã xem với Trần Chuẩn khi nhỏ "Ghost office"*. Lúc đó Trần Chuẩn vừa đến ở nhà cô, vẫn còn là một thằng oắt con, khi âm thanh rùng rợn vang lên, có một bàn tay đầy máu chầm chậm vươn từ trong nhà vệ sinh ra, Hứa Tuế cố ý hét một lớn một tiếng vào cậu, lần đó khiến Trần Chuẩn bị dọa đến phát khóc.
Đến nỗi bộ phim này trở thành cơn ác mộng tiểu thơ của Trần Chuẩn. Sau này lớn lên, cậu đã sớm miễn dịch với phim kinh dị rồi, nhưng mỗi khi Hứa Tuế nhắc lại, cả người cậu vẫn không thoải mái.
Lúc đó rất là con nít.
Hứa Tuế chỉ nhớ sau đó cô bị Hách Uyển Thanh đánh cho một trận no đòn, mông đau hết cả lên, nhưng cô không rơi một giọt nước mắt. Vốn dĩ trong lòng còn hơi áy náy, nhưung khi thấy Trần Chuẩn đứng bên cạnh che miệng cười thầm, Hứa Tuế tức đến nghiến răng, chiếc thuyền tình bạn nhỏ nhoi vừa được dựng lên đã bị sóng gió đánh tan nát, thù oán cũng bắt đầu từ đó.
Nhớ đến lúc này, Hứa Tuế bất giác liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ, nghĩ đến điều gì đó, đứng dậy qua bên đấy.
Nhìn từ trên xuống không được rõ ắm, Hứa Tuế vẫn lờ mờ thấy có một người nằm dài ra chỗ bồn hoa, chiếc xe bên cạnh bốn cánh cửa mở toang, ánh đén vàng rực soi đến bên cạnh chân cậu.
Hứa Tuế do dự một lúc, đi qua tủ lạnh lấy một chai nước, nhìn thấy chỗ cửa tủ lạnh có một lốc sữa bò.
Cô thay đồ xuống sảnh, bước chân nhẹ nhàng, đến trước mặt mà Trần Chuẩn cũng chẳng phát hiện ra.
Hứa Tuế để hộp sữa lạnh lên cánh tay Trần Chuẩn một lúc.
Trần Chuẩn mở mắt.
Hứa Tuế cười với cậu: "Sao mà nằm ngủ ra đây rồi?"
"Không có ngủ." Trần Chuẩn thẳng lưng, lập tức ngồi dậy: "Nghỉ một tí, cho ráo mồ hôi."
Cô cũng qua ngồi bên cạnh, nhìn chiếc xe không dính một hạt bụi trước mặt: "Lau xe sạch lắm đấy, cảm ơn nhé."
Trần Chuẩn hỏi: "Chưa ngủ hả?"
"Ngày mai được nghỉ, có thể ngủ trễ chút." Cô đưa sữa lạnh cho anh: "Còn uống cái này không?"
Trần Chuẩn nghiêng đầu, khi thấy hộp sữa trong tay cô thì không khỏi bật cười.
Cậu vẫn luôn cảm thấy mỗi ngày mà họ đã từng trải qua đều ngập mùi hương và ấm áp. Cứ như một buổi sáng sớm nào đó năm cậu mười hai tuổi, mỗi khi nhớ lại, đều thấm đượm mùi sữa bò.
Năm mười hai tuổi ấy, Trần Chuẩn tạm biệt những tháng ngày chờ đằng đẵng bố mẹ sau tan học.
Cậu vào ở nhà Hứa Khang, trên chiếc giường đơn đặt trong góc phòng khách, cái loại mà hễ leo lên là kêu kẽo kẹt ấy, quạt điện thổi tung màn, tấm chiếu luôn nóng ấm dính nhớp. Nhưng cậu có thể nghe thấy tiếng mưa rơi và tiếng chim hót bên ngoài cửa sổ, tiếng bước chân của Hứa Tuế bên trong phòng, và tiếng chào hỏi của bác Hứa.
Rồi sau đó sẽ là một đêm an giấc.
Trần Chuẩn dần thích nghi với cuộc sống ở nhà bác Hứa. Hai người lớn một người hòa nhã đôn hậu, một người tính cách dữ dội, tính tình nóng nảy, nhưng đều là những người có lòng dạ cực tốt, ngoài ra còn có một người được gọi là chị gái tính cách thì hướng ngoại, thỉnh thoảng cũng hay bới lông tìm vết.
Khi đó, mỗi lần chân trời ửng sáng, xóm nhỏ thức giấc, thì phòng bếp lại trở nên nhộn nhịp.
Hứa Khang đi làm sớm, Hách Uyển Thanh giục ông và Hứa Tuế ngồi vào bàn ăn, bình thường sẽ là mỗi người một ly sữa bò, một cái trứng rán và một cái bánh, bắt buộc phải ăn cho hết, không cho phép để thừa.
Hứa Tuế cực kỳ ghét uống sữa bò, lúc nào cũng có mưu đồ cướp trứng rán của cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!