Năm đầu tiên Trần Chuẩn sống ở nhà Hứa Tuế, Tết đến cậu cũng đón Tết ở đó.
Vợ chồng Trần Chí Viễn bắt đầu từ việc bán quần áo, lúc mới vào nghề, không ai chỉ điểm, tự bản thân mình phải cẩn thận bước đi từng bước. Hai người dựng một cái sạp hàng trong chợ quần áo, bán buôn nửa năm mà chẳng thấy lời lãi gì, muốn nhân dịp cuối năm thúc đẩy việc bán buôn, cho nên trưa ba mươi tết mới dẹp sạp, nhưng lại gặp bão tuyết lớn nhất trong mười năm nay, phong tỏa luôn đường cao tốc, không cách nào để về nhà đón Tết.
Trận tuyết này đến chiều mới ngừng, trưa đó Trần Chuẩn nhận điện thoại xong là bắt đầu buồn thiu. Thật ra cậu đã đến ở nhà bác Hứa nửa năm hơn rồi, cũng dần quen rồi, chỉ là hôm nay, cậu rất nhớ nhà rất nhớ bố mẹ.
Ở nhà đã bày xong bàn cơm tất niên, vì để ý đến tâm tình của Trần Chuẩn, cả bàn ăn đều chuẩn bị theo khẩu vị của cậu.
Hách Uyển Thanh tháo tạp dề, mở đèn trang trí và đèn lồng đỏ ngoài ban công, gọi mọi người ngồi vào bàn ăn.
"Trần Chuẩn, uống gì nào?" Sprite hay là nước trái cây?" Hứa Khang cười hỏi.
"Được cả ạ." Trần Chuẩn vui không nổi.
Hứa Tuế ôm điện thoại gọi cho bạn học mừng năm mới, đợi Hách Uyển Thanh giục mãi cô mới chịu vào bàn, kéo ghế ngồi: "Bố ơi, đưa nước trái cây giúp con."
Hứa Khang mở nắp chai trước, rồi mới đưa cho cô: "Tuế Tuế, con chăm sóc em trai nhé, rót cho thằng bé một ly."
Hứa Khang đã dặn cô trước rồi, nói Trần Chuẩn xa bố mẹ đến ở nhà mình, chắc chắn trong lòng cậu sẽ thấy không thoải mái, nhất là vào ngày đặc biệt như vậy, muốn Hứa Tuế phải ra dáng chị gái hơn, quan tâm chăm sóc cậu nhiều hơn, không được ăn hiếp cậu, đừng để cậu cảm thấy như đang ăn nhờ ở đậu.
Hứa Tuế vừa rót nước hoa quả vừa nhìn cậu, nay là ngày vui, mà thằng nhóc này cứ hầm hầm.
Hôm nay cậu mặc một chiếc áo len có cổ màu xám nhạt, bên ngực trái có thêu hình chuột Mickey, cùng kiểu với cô, bên ngoài còn khoác thêm áo bành tô kiểu màu bò nút tàu, một trắng một xanh, cũng là mỗi người một chiếc, đều do Trần Chí Viễn gửi đến từ trước.
Hứa Tuế lấy ly của cậu, nói chuyện với cậu bằng giọng dỗ dành con nít: "Tôi mới thuê đĩa mới, cậu muốn xem chung không?"
Trần Chuẩn liếc cô, không thèm quan tâm.
Hứa Tuế đặt ly đã đầy nước trái cây ở trước mặt cậu: "Yên tâm, lần này không phải phim ma, cậu xem "Đông Thành Tây Tựu*" chưa?"
*Đông Thành Tây Tựu – The Eagle Shooting Heroes là một bộ phim hài Hồng Kông năm 1993 của đạo diễn Lưu Trấn Vĩ, nhà sản xuất Vương Gia Vệ, và dàn diễn viên nức tiếng Hồng Kông. Bộ phim Đông Thành Tây Tựu được làm lại dựa theo phim Đông Tà Tây Độc – Cát Bụi Thời Gian (Ashes of Time).
"Chưa."
"Vậy chút nữa xem phim này nhé."
"Không xem." Có một loại ám ảnh tuổi thơ, mang tên Ghost Office. Trần Chuẩn không thèm tin cô nữa.
Hứa Tuế nói: "Không phải phim ma thật mà, phim hài đó. Huống hồ phim ma lần trước cũng đâu có đáng sợ đâu, tướng Mạc Văn Úy quá đỉnh, Thư Kỳ thì rất là gợi cảm đó."
Trần Chuẩn đâu có biết mấy diễn viên nổi tiếng đó, mà sợ quá rồi thì cũng chẳng có tâm trạng đâu mà đi quan tâm tướng tá và nhan sắc của mấy cô đó, bây giờ nhớ lại, hình ảnh nữ chính treo chân lên rồi đi, và nụ cười kỳ dị lúc chết vẫn khiến cậu rùng mình.
Hách Uyển Thanh nói: "Coi phim cái gì, đón năm mới, nhà ai mà chẳng coi Gala Xuân hả."
Hứa Tuế nhún vai, nhìn Trần Chuẩn rồi mím môi ra vẻ lấy làm tiếc lắm.
Ăn cơm tất niên xong, Hứa Tuế kéo Trần Chuẩn đi ngắm tuyết.
Mùa đông ở Thuận Thành lạnh nhất cũng không quá mười độ, thỉnh thoảng sẽ có tuyết, nhỏ như hạt muối, rơi xuống đất là tan ngay.
Lần này tuyết lớn nhất trong mười năm nay, đương nhiên là phải đi chung vui rồi.
Vừa bước ra khỏi tòa nhà, cả bầu trời như hòa thành một thể, đêm tối thế này mà lại mang đến cho người ta cảm giác lóa mắt. Vườn hoa, cây cối và cả những tòa nhà đều bị tuyết bao phủ, ngay cả trụ đèn đường cũng được đội một cái nón màu trắng.
Ánh sáng dưới ngon đèn tỏa ra gam màu dịu dàng nhất, thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua, tuyết trên trụ đèn lại bay phấp phới.
Hứa Tuế đạp một chân lên tuyết, thế mà ngập tận cẳng chân cô.
Cô ngạc nhiên: "Tuyết dày quá, cậu thử đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!