Chương 26: Bảy Năm Mộng Liền Tan

Sáng ngày hôm sau quả nhiên Doanh Xuyên được thả ra trong sự bất ngờ của Dương Tiểu Nguyên, hôm qua y còn ngờ ngợ không hiểu chuyện gì, nhưng bây giờ cũng đón được một chút chuyện rồi.

Người Võ công tử này thân phận không đơn giản một chút nào.

Nhưng y đâu biết rằng vị hoàng đế trẻ thật ra chỉ muốn chơi đùa một chút thôi, chứ hắn ta cũng không muốn làm khó hai người Tư Duệ Kỳ Vũ.

Dù sao họ cũng đã đến cầu hắn rồi, bản thân cũng nên không ham chơi làm gì.

Tư Duệ Kỳ Vũ vẻ mặt lúc đó kiểu khinh bỉ mắt thường nhìn còn nhận biết được, với tư cách là bạn thân nối khố làm sao mà không biết Võ Thiên Quân nghĩ gì chứ?.

Vị hoàng đế trẻ cho người ra ngoài hết chỉ để lại Tư Duệ Kỳ Vũ, sau khi không còn ai hắn ta mới trở lại dáng vẻ cợt nhả nói

"hôm qua ta có hỏi phu lang của ngươi"

"y muốn thả người, ta liền theo ý y" Võ Thiên Quân cười cợt nói.

… trong nháy mắt, Tư Duệ Kỳ Vũ quanh thân liền tỏ ra khí thế lạnh lẽo không sợ mà nhìn người ngồi trên ngai vàng.

"ta muốn xem, người bằng hữu mình không màng sống chết bảo vệ như thế nào?, nó xứng đáng hay không a" Võ Thiên Quân vờ như không nhận ra nói.

bệ hạ có ý gì?

Tư Duệ Kỳ Vũ lạnh giọng nói.

"ây ya ta đang nghĩ, không biết nếu ta bảo mình là hoàng đế và muốn lập y làm phi thì sao nhỉ? y có bỏ ngươi hay không đây a" Võ Thiên Quân không tin tưởng cái gọi là yêu này cho lắm, để đứng trên đây hắn cũng không dám yêu qua ai.

Cũng không hiểu thế nào là yêu, mặc dù đã chứng kiến qua về tình yêu của ca ca mình.

Chỉ là chính hắn lại phá hủy đi mối tình của huynh trưởng rồi.

Bên cạnh hắn phi tần không thiếu, nhưng người thật lòng chẳng có ai.

Bọn họ đều là lòng dạ tâm tối, ngoài địa vị và quyền lợi thì có mấy ai nghĩ cho hắn đâu a.

Đó là lí do hắn khi nhìn thấy Dương Tiểu Nguyên, liền nghĩ y xinh đẹp như vậy thì chắc chắn không phải người tốt lành gì.

Có khi vị bằng hữu ngốc của mình bỏ đi tòng quân có qua lại với ai không làm sao mà Kỳ Vũ biết.

Nhưng càng tiếp xúc hắn lại càng thấy có gì đó không giống như hắn nghĩ.

Võ Thiên Quân cũng nghe em trai mình Võ Mặc Lâm kể lại, bản thân chính là được y cứu sống.

Tính tình của Dương Tiểu Nguyên rất tốt, không giống như những người khác có mới nới cũ đâu.

Lời này nói ra Võ Thiên Quân cũng là nữa thật nữa giả, hắn ta cũng muốn lập y làm phi là thật cũng muốn thử xem y là loại người thế nào cũng không phải giả.

"Võ Thiên Quân, ta nói với ngươi trên tư cách là bằng hữu, đó là phu lang của ta" Tư Duệ Kỳ Vũ mâu quanh lạnh băng nhìn huynh đệ từ nhỏ của mình, hắn cũng không xác nhận được lời này có bao nhiêu là thật và đâu là giả cả.

đừng động vào y Tư Duệ Kỳ Vũ ánh mắt không cám xúc nhìn Võ Thiên Quân rồi rời đi.

ha ~ Võ Thiên Quân nhếch mép nụ cười khó hiểu nhìn hắn rời đi.

Mã gia, Phủ của Mã Xuân Kiên.

"thằng nghịch tử này, ngươi đúng là làm ta không hết lo lắng mà" Mã đại nhân ném ly trà về phía đại nhi tử của mình.

Nhưng xui xẻo thế nào mà trúng ngang trán Doanh Xuyên đang quỳ bên dưới cùng Mã Hồng Tuấn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!