Các nàng muốn bão mà không like cho bé, nên buồn rồi, hỏng ra nữa.
! ! ! ! !.
Một đường này cách Kinh Thành hơn hai mươi dặm đi rất dễ dàng, vì lăn cận xung quanh cũng đã giải quyết xong.
Đám tang thi kia chắc là từ huyện thành khác tràn đến đây.
Lần này Dương Tiểu Nguyên vẫn là ngồi cùng một con ngựa với Tư Duệ Kỳ Vũ.
Vì có điểm gấp gáp nên phủ đệ của Tư Duệ Kỳ Vũ vẫn chưa được xây xong, tạm thời sẽ ở nhà của Lí đại nhân vài ngày.
Trước khi hắn vào hoàng cung bẩm báo cùng Võ Mặc Lâm thì đã đưa người nhà đến Lí phủ.
Còn về nhà bác cả y khi đến Kinh Thành liền không quan hệ nữa, đương nhiên bọn họ cũng mặt dày mà làm ầm lên.
Việc này cũng khó xử nên Lí Tưởng đã lên tiếng hù dọa cả nhà họ Dương này mới im lặng, ngậm ngùi mà bỏ đi.
Chỉ là cha Dương vẫn là mềm lòng nên xin cấp cho bọn họ một chỗ ở, ông cũng chỉ có thể làm tới đây thôi.
Dù sao thì bọn họ cũng đã đoạn tuyệt quan hệ, hơn nữa cha Dương cũng biết nhân phẩm người nhà này thế nào rồi.
Bọn họ không nói hai lời liền đẩy cho Dương Tiểu Nguyên trách nhiệm nuôi dưỡng đứa trê, đến nhìn cũng chẳng nhìn mà.
Nhưng kẻ y thấy đáng hận nhất là Dương Quyền đến con của mình cũng bỏ rơi.
Thật là một tên tra trong những tên tra nam mà y từng gặp mà.
Phòng của Dương Tiểu Nguyên.
Khi nãy đứa bé vì khát sữa mà khóc, nên y đã nhờ mẹ mình Đường thị nấu một ít cháo, để lấy nước đó mà tạm cho bảo bối ăn trước đã.
Nhưng có lẽ vì từ khi sinh ra tới giờ vẫn chưa được cho bú lần nào, nên đứa bé chắc đói lắm cứ khóc mãi.
Y hết cách đành vén áo mình lên, để lộ ra ng** to tròn hơn song nhi bình thường, ngực y không lớn như nữ nhân, mà giống thiếu nữ mới dậy thì hơn.
Dương Tiểu Nguyên cũng rất ngại ngùng mà cho đứa bé ngậm lấy đầu v* của mình.
Đứa bé theo sự tự nhiên mà múp lấy v* y, làm cho y hơi nhột mà không nhịn được cười.
Lúc này cửa lại mở ra, y cứ tưởng là mẫu thân đem cháo vào, nên không nhìn ngước lên nói.
"mẹ xem nè, thằng bé đói quá nên con cho Yên nhi múp v* con á ha ha" còn rất vô tư nói.
Nhưng chờ mãi vẫn không có người đáp, y thấy lạ mới ngước lên nhìn thì thấy người bước vào không phải là Đường thị mà là Tư Duệ Kỳ Vũ.
Mặc dù hai người là phu phu nhưng cmnl chưa có động phòng! vì vậy mà y bây giờ đang rất ngại đó biết không!?.
Y ngại ngùng mà quay lưng vào trong, đặt đứa bé đang có xu hướng sắp ngủ xuống giường, sau đó chỉnh chu lại y phục rồi mới nhỏ giọng hỏi hắn.
"sao phu quân lại về nhanh như vậy?"
"cũng không có chuyện quan trọng nên ta trở về để gặp phu lang" hắn ánh mắt hơi động, lại nhớ đến làn da trắng hồng hào đó cùng với đôi gò đồi của y.
Tuy không lớn nhưng nhìn thật xinh xắn đáng yêu, hắn muốn được sờ nắn nó để thử cảm giác chạm vào làn da đó, chắc hẳn rất là mịn màng và mềm mại đây.
hả? y chưa hiểu ý hắn lắm, ngơ ngác nhìn Kỳ Vũ đóng cửa chặt lại đi về phía mình.
Hắn bước đến ngồi xuống ôm lấy eo y, mặt kề càng sát vào y, hơi thở nóng bỏng cùng đầy nam tính phả vào tai y nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!