Chương 8: (Vô Đề)

Thời gian sau đó, tôi vùi đầu vào việc chế tác và hoàn thiện mô hình thiết kế.

Ngay khi sản phẩm hoàn thành, Trần Tịch đã lập tức chụp ảnh và đăng lên Weibo.

[Trần Tịch V: Blogger mà tôi luôn yêu thích đã thiết kế cho tôi một chiếc chân giả thật đẹp. Chào mọi người, tôi đã trở lại rồi đây. Tác phẩm này cũng sẽ xuất hiện trong triển lãm của Học viện Mỹ thuật A vào tuần sau, mọi người nhớ đến ủng hộ nhé! @Trần Trần Trần Mạn Sinh!]

Cô ấy đã rất lâu rồi không cập nhật mạng xã hội.

Từ sau khi phát bệnh, công ty huỷ hợp đồng, tất cả hoạt động thương mại đều bị đình chỉ. Ai cũng biết cô ấy phải cắt bỏ một phần chân vì bệnh tật, tất cả đều lo lắng, sợ cô ấy không chịu nổi cú sốc này.

Nhưng giờ đây, cô ấy đã trở lại.

Trần Tịch vẫn chưa hoàn toàn thích ứng với chân giả, dù chỉ là đeo vào để chụp ảnh, vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.

Nhưng cô ấy cười rất rạng rỡ.

Dù gầy hơn trước rất nhiều, nhưng khí chất thời trang của cô ấy vẫn vô cùng mạnh mẽ.

Bức ảnh đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.

Người hâm mộ khóc ngập khu bình luận.

[Trần Tịch, chào mừng em trở lại.]

[Chiếc chân giả này đẹp quá, không dám tưởng tượng lúc trình diễn trên sàn catwalk sẽ còn lộng lẫy đến mức nào!]

[Tôi cũng không biết vì sao mình khóc nữa. Các bạn thực sự là những cô gái kiên cường.]

Bài đăng này nhanh chóng leo lên top 1 hot search.

Số lượt chia sẻ và lượt thích tăng lên chóng mặt, thậm chí còn có cả các trang báo chính thống vào bình luận, ca ngợi.

Điều xảy ra tiếp theo là thứ mà cả tôi và Trần Tịch đều không ngờ tới.

Tôi nhận được lời mời phỏng vấn từ một tờ báo lớn. Họ muốn khai thác về câu chuyện quá khứ của tôi, lý do tôi chọn theo đuổi một công việc thiết kế đầy ý nghĩa như vậy, để truyền cảm hứng cho nhiều người hơn.

Còn Trần Tịch nhận được lời mời chụp ảnh bìa cho số tháng 9 của một tạp chí thời trang trong nước.

Cô ấy sẽ là người mẫu đầu tiên xuất hiện trên trang bìa với một chiếc chân giả.

Có thể nói chính cơ hội này đã giúp cuộc sống của chúng tôi bắt đầu lại từ đầu.

Không ai còn nhắc đến Thẩm Thời Thần và Mạnh Văn Thanh.

Nếu có, cũng chỉ toàn là những lời mắng chửi:

[Một tên đàn ông cặn bã, một kẻ si tình mù quáng, hùa nhau bắt nạt một cô gái. Đúng là vô vị.]

Dù Mạnh Văn Thanh chưa từng thừa nhận, nhưng ai cũng nhìn ra được anh ta thích Thành Mạn Mạn.

Dân mạng còn đặt cho anh ta biệt danh là Phí Dương Dương.

[Thành Mạn Mạn không sai, Trần Mạn Sinh cũng không sai, sai là mấy tên ngu ngốc kia.]

[Còn coi thường Trần Mạn Sinh? Nếu là mấy người, chắc đã khóc lóc lụt cả thành phố rồi. Còn dám cười nhạo nữ chính mạnh mẽ của chúng tôi sao? Mấy người cũng xứng?]

Mạnh Văn Thanh tức đến mức dành mấy ngày liền cãi nhau với cư dân mạng, kết quả là bị ai đó chặn đánh một trận ngay trên phố.

Nhục đến mức bây giờ vẫn chưa dám cập nhật trạng thái mới.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!