Chương 17: Đài phun nước tình nhân

Trạm xăng dầu ngổn ngang đến mức không còn lấy một nhân viên tỉnh táo, Bạch Duy xác định hôm nay không thể đổ xăng ở đây được rồi.

Cảnh tượng này trông chẳng khác nào bị cướp quét sạch, nhưng cũng không sao, chuyện này ở Hắc Cảng chẳng phải hiếm hoi gì. Bạch Duy thầm nghĩ.

Dẫu vậy, cậu vẫn lục lọi khắp nơi – không phải vì gì khác, mà chỉ vì trong lòng cậu còn chút hy vọng mong manh rằng có thể tìm thấy thi thể của chồng mình giữa đống đổ nát này. Như thế, cậu có thể tránh được việc phải đến Hắc Cảng và dễ dàng nhận được khoản tiền bảo hiểm tai nạn của Lư Sâm. Nhưng vận may chưa bao giờ đứng về phía Bạch Duy, không thấy Lư Sâm đâu cả, chỉ có một nhân viên nữ trung niên, khoảng bốn mươi tuổi đang bất tỉnh.

Có vẻ như Lư Sâm may mắn đến mức thoát khỏi tai họa này ngay trước khi nó xảy ra.

Bạch Duy thất vọng định rời đi, thì bất ngờ người phụ nữ trung niên phía sau tỉnh lại, miệng ú ớ hét lên: "Có quái vật… có quái vật!"

À, đúng là đáng tiếc thật. Dù sao đi nữa thì chồng cậu đã may mắn thoát nạn trong vụ tấn công của quái vật này.

Bạch Duy chưa bao giờ có ý định cứu người, cậu nhìn chấm sáng trên bản đồ đại diện cho vị trí của Lư Sâm, nhận ra hắn đã tiến vào khu vực Hắc Cảng. May mắn thay, khoảng cách giữa họ lúc này đã rất gần. Không do dự thêm, Bạch Duy khởi động xe tiếp tục đuổi theo.

Nhưng chuyện bất ngờ lại xảy ra.

… Sao đường ở Hắc Cảng lại tắc nghẽn nghiêm trọng thế này?

Có vẻ giao thông ở đây ngày càng trở nên tồi tệ, Bạch Duy nghĩ thầm, tay gõ nhịp mất kiên nhẫn lên vô lăng. Nếu không phải đã rời khỏi Hắc Cảng, chắc chắn cậu sẽ nghĩ cách "thanh lọc" những kẻ không tuân thủ luật giao thông ở đây…

Lúc này, Lư Sâm cũng đang nghĩ điều tương tự.

"Ha ha! Tao tìm thấy mày rồi, đừng hòng chạy!"

"Đệt, đệt! Đừng để nó chạy thoát! Nhiệm vụ vừa làm mới! Chính là nó, Lý Đức Hoa

- kẻ mang biệt danh Kéo Cắt... Mau lên! Xử nó trước khi cảnh sát đến!"

Giữa dòng xe cộ đông đúc, ba nhân vật với diện mạo kỳ quặc "trai thanh gái lịch" len lỏi qua lại. Đi đầu là một người đàn ông mặc vest tím, bên trong lại khoác một chiếc áo len xanh lá đầy lố bịch. Tay anh ta cầm hai khẩu súng, không rõ đang cosplay nhân vật gì. Bám sát phía sau là một gã lực lưỡng với khuôn mặt có thể dùng"yêu tinh khổng lồ" để hình dung, gã khoác trên người bộ giáp dường như không thuộc về thời đại này.

Hai người vừa la hét vừa chạy băng qua dòng xe, thỉnh thoảng còn ngồi xổm xuống như đang nhặt rác. Cảnh tượng hỗn loạn đến mức khiến Lư Sâm không khỏi nghĩ rằng thành phố Hắc Cảng đúng là địa linh nhân kiệt.

Nhanh hơn cả hai người họ là một cô gái tóc hồng rực, cô mặc bộ đồ da cùng màu với mái tóc, trong tay cầm hai thanh kiếm võ sĩ phát sáng như tia chớp. Cô di chuyển linh hoạt như bọ ngựa giữa dòng xe, thỉnh thoảng nhảy vọt lên nhờ lực từ nắp xe. Cuối cùng, một cú đáp chân của cô hạ ngay lên nắp ca

-pô xe của Lư Sâm.

"Oa, mô hình người qua đường này đẹp trai quá!" Cô gái chỉ thốt lên một câu rồi bật nhảy như côn trùng, hai luồng sáng bạc từ kiếm lóe lên, đáp xuống góc phố bên đường.

Một gã đàn ông với dáng vẻ hèn mọn bị cô ghim xuống đất, cô rút từ thắt lưng một con dao găm khác không chút do dự kết liễu gã.

"Nhiệm vụ hoàn thành! 8/100!" Cô gái reo lên.

Ngay sau đó, gã đàn ông cầm hai khẩu súng và tên khổng lồ cũng đến nơi. Cùng lúc ấy, cảnh sát Hắc Cảng mồ hôi nhễ nhại cũng chậm rãi xuất hiện. Một nhóm cảnh sát bắt đầu phân luồng giao thông, nhóm khác thì trao đổi với gã súng đôi.

Cô gái tóc hồng đứng khoanh tay nói chuyện với gã khổng lồ, Lư Sâm ở gần nên nghe được đoạn hội thoại của họ.

"Còn 92 tên sát nhân hàng loạt nữa… Trời ạ, biết đến bao giờ mới về được thế giới của chúng ta đây?"

"8 tên đầu là dễ nhất rồi, càng về sau càng khó. Đặc biệt là top 10, có khi mất mạng như chơi."

"Nghe đáng sợ vậy sao?"

"Đặc biệt là boss cuối, kẻ có mật danh " Ống Giảm Thanh" hay "Thần Chết Trắng." chuyên dùng những sự cố trùng hợp để giết người, luôn ẩn nấp phía sau tất cả. Có khi đến lúc bị giết, chúng ta còn chẳng biết người ta là ai."

"Không biết giờ boss này hiện đang ở đâu, đang bày mưu tính kế nguy hiểm gì, định giết nhân vật lớn nào đây…"

"Chúng ta tìm cậu ta từ ngày đầu đặt chân đến Hắc Cảng, tìm mãi mà chẳng thấy, phiền chết đi được!"

Lư Sâm không hiểu hết nội dung cuộc trò chuyện, nhưng một điều hắn nhận ra rất rõ: Hắc Cảng hiện tại cực kỳ nguy hiểm!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!