Chương 15: Dấu hiệu chẳng lành

"Chuyện rò rỉ khí gas tuần trước, thật sự rất cảm ơn hai người. Nếu không nhờ hai người tình cờ ghé qua, e rằng cả tiệm sửa xe đã nổ tung về tây thiên rồi." Lư Sâm xách một hộp quà lớn, thân thiện nói: "Đây là bánh tart trứng tôi tự tay làm, nếu hai người cần thì…"

"Ôi trời! Sao còn mang nhiều quà thế này, cần gì khách sáo vậy!" Giọng đầy xúc động từ Kiều Mẫn.

"Đúng đấy, mang lắm thứ qua làm gì…" Giọng thật lòng nhưng có phần kinh hãi– từ Ngụy Liên.

Ngụy Liên nhướng mày liên tục, hắn căng người cẩn thận đặt chiếc hộp giấy Lư Sâm mang đến vào tủ lạnh, không dám nghĩ bên trong chứa gì. Khi quay lại phòng khách, Lư Sâm và "vợ" hắn đã ngồi trên sofa. Lư Sâm mỉm cười ôn hòa, còn Bạch Duy thì thần người. Trong khi đó, vợ Ngụy Liên lại chạy khắp nhà tìm quyển sách bán chạy của Bạch Duy để xin chữ ký.

"Các cậu vẫn định ở lại tiệm sửa xe à?"

"Không, nhà tôi sửa xong rồi. Chậm nhất ngày mai chúng tôi sẽ chuyển về." Lư Sâm vừa nói vừa ngắm nghía cách trang trí trong nhà họ. "Nói mới lạ, nhà hai người có phong cách rất đặc biệt… Đây là gì vậy?"

"Là tường ảnh." Kiều Mẫn hào hứng giới thiệu: "Tôi và Ngụy Liên dán ảnh và quà lưu niệm từ những chuyến du lịch lên tường này. Tủ trưng bày bên cạnh là búp bê điêu khắc của tôi và mô hình Gundam của anh ấy. Còn khẩu súng nước kia là bộ sưu tập của anh ấy, khung ảnh này là của tôi…"

"Thì ra là vậy. Nhà tôi với A Duy rất sang trọng, nhưng lại thiếu hơi người như thế…"

Vợ hắn và đôi vợ chồng này trò chuyện rôm rả. Ngụy Liên, tay cầm tách trà đứng bên cạnh chỉ thấy tim đập loạn nhịp. Hắn tranh thủ mỗi lần uống trà để quan sát Bạch Duy – chàng trai trẻ lịch lãm ít nói, thỉnh thoảng mới góp vài lời, phần lớn chỉ ngồi nghe.

Ngụy Liên nhớ lại lúc Bạch Duy bước vào nhà mình, cậu nhắc khéo bình hoa có nước sắp tràn, cẩn thận hơn bất cứ ai. Một người như vậy, liệu có thể quên khóa van gas sau khi làm xong bữa sáng không?

Hơn nữa trước khi vào cửa cậu còn nhắc hắn đừng hút thuốc, nhắc Kiều Mẫn cẩn thận cục sạc phát tia lửa điện. Điều đó có ý nghĩa gì?

Ngụy Liên thấy sởn gai ôc, nhớ lại những lời đồn về Bạch Duy, hắn nảy ra một ý nghĩ táo bạo: Bạch Duy đang âm mưu giết chồng mình! Một nhà văn tâm thần không chịu nổi cuộc sống nhàm chán ở thị trấn nhỏ, bạo hành rồi sát hại chồng – chuyện đó chẳng phải quá bình thường sao?

Khi Kiều Mẫn kéo Bạch Duy ra vườn ngắm hoa, Ngụy Liên nhân cơ hội ngồi đối diện Lư Sâm. Nhìn người thợ sửa xe ôn hoà chuyên nghiệp này, hắn vừa thương hại vừa cố gắng gợi ý.

"Lư Sâm… cậu thấy dạo này quan hệ giữa cậu và vợ thế nào?"

"Ồ, rất tốt. Từ sau kỷ niệm một năm ngày cưới, chúng tôi còn hòa hợp hơn trước." Lư Sâm đáp một cách thoải mái.

"Giữa hai người có gì thay đổi khác với quá khứ không?" Ngụy Liên ám chỉ tiếp.

"Chúng tôi giao tiếp nhiều hơn, cùng tham gia việc nhà nhiều hơn." Lư Sâm cười lạc quan. "A Duy bắt đầu đi chợ, nấu ăn sáng, còn dạy tôi giặt đồ, nấu ăn, rửa bát. Tôi cũng học được nhiều kỹ năng và kiến thức mới mà tôi không biết."

"Ví dụ như?"

Lòng Ngụy Liên nóng như lửa đốt, liên tục liếc ra vườn, lo Bạch Duy bất ngờ quay lại. Hắn vô cùng bối rối, vì rõ ràng Lư Sâm chẳng biết gì về những bất thường trong nhà mình.

Nhưng hắn làm sao nói rõ được phát hiện của mình đây? Dù sao hắn cũng không có bằng chứng, hơn nữa Bạch Duy và Lư Sâm mới là vợ chồng, chẳng ai lại tin lời một người ngoài. Hắn chỉ có thể khéo léo tìm mọi cách dẫn dắt để Lư Sâm tự nhận ra.

"Ví dụ, tôi mới nhận ra khi giao dịch bàn giao nhà hay cửa hàng, phải cực kỳ cẩn thận!" Lư Sâm nói, khuôn mặt đầy căm phẫn.

"Hả?"

"Tôi nóng lòng mở tiệm sửa xe thuộc về mình ở thị trấn Tuyết Sơn, không ngờ cửa hàng lại nhiều vấn đề thế." Lư Sâm nói, "Ngụy Liên, nếu anh định kinh doanh, nhớ kiểm tra kỹ cửa hàng trước khi trả tiền."

Hắn nhìn Ngụy Liên với ánh mắt của một người từng trải khuyên nhủ người mới vào nghề. Điều đó khiến Ngụy Liên không biết mình phải nói gì.

Hắn chỉ có thể nói: "… Ví dụ như?"

"Ví dụ như, phải kiểm tra hệ thống điện, nước, và gas." Lư Sâm thở dài, "Lần đầu tiên tôi biết được rằng ấm nước vỏ kim loại cũng có thể dẫn điện, anh biết hộp điện có dây nóng và dây nối đất không?"

Tất nhiên Ngụy Liên biết, dây nóng mang điện áp cao, còn dây nối đất dùng để xả điện xuống đất. Hắn ngẩn người một lúc, rồi đột nhiên hỏi: "Chẳng lẽ nhà cậu…"

"Dây nối đất bị hỏng do lâu ngày không bảo dưỡng, chỉ đơn giản vậy thôi." Lư Sâm uống một ngụm trà, khuôn mặt đầy vẻ đau đớn, "Nếu hôm đó Bạch Duy không tình cờ ra ngoài, chắc chắn em ấy đã bị điện giật chết."

Ngụy Liên: …

"Còn cả van gas lỏng lẻo, dây chuyền bạc kẹt ở ổ cắm điện, con dao rơi từ trên tủ xuống, cửa xe hỏng còn cửa sổ trời mở đúng lúc tôi rửa xe… Quả nhiên, không nên ham rẻ mà mua đồ cũ." Lư Sâm nói tiếp. "Mà vợ tôi lại quá vụng về, tôi lo em ấy gặp chuyện lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!