Chương 48: (Vô Đề)

Edit: Kanalz

_________________

Tết âm lịch đang đến gần, Lý Uẩn Sóng đưa bố mẹ của ông đến nhà thăm. Người xưa hay nói có một người già trong nhà đã rất quý báu, nếu có hai người sẽ càng đông vui. Đêm ba mươi, cả gia đình quây quần bên nhau vừa ăn một bữa cơm sum vầy vừa xem chương trình đón xuân được phát trên TV.

Group lớp trên QQ cũng rất náo nhiệt, đợi tất cả mọi người online đầy đủ, Thầy Ngô phát bao lì xì đỏ đầu tiên, một lúc sau cả lớp đã nháo nhào lên tranh giành lì xì.

Tối nay Tôn Miên Miên khá xui xẻo, ngoại trừ bao lì xì 20 tệ của thầy Ngô thì cô chỉ lấy được có 1 hoặc 2 tệ, thậm chí là một hai xu... Trong lớp có mấy thần tài ví dụ như là Sở Phong và Khương Hạo, mỗi bao được phát phải có giá trị từ 200 tệ trở lên.

Ngược lại Lý Mộc Ca ngồi cạnh cô rất may mắn, mới có nửa tiếng mà cô ấy đã cướp về được tận hơn 1900 tệ.

Lại có thêm một bao lì xì nhấp nháy, cô ấn vào, thấy màn hình hiện ra số 0,03. Tôn Miên Miên cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình đã bị tổn thương rồi.

" Tối nay nữ thần may mắn không ưa tớ à? "

Lý Mộc Ca cười haha " Không sao hết, chút tớ chia cho cậu một nửa. "

Tin nhắn của hai người được mọi người chú ý đến.

[ Thường dân

- Khương Hạo: Nữ thần bị sao thế? Nãy giờ hơn nửa tiếng rồi mà mới lấy được có 30 tệ à. ]

[ Ủy ban thể dục

- Lư Tiêu Hàn: Tớ cứ nghĩ tối nay mình lấy được có mỗi 48 tệ đã là thảm nhất rồi ai ngờ đâu còn có nữ thần giành vị trí hạng bét với tôi. Haha, thời hoàng kim đã đến, các thường dân đến đây đỡ trẫm dậy nào.]

[ Tôn Miên Miên: QAQ ]

Sau đó mọi người lại tiếp tục tranh lì xì, Tôn Miên Miên không thèm chơi nữa, cô với tay lại giỏ cái cây lấy một trái việt quất ăn thử. Lúc này, điện thoại trên đùi rung lên, là Sở Phong gửi bao lì xì trong tin nhắn riêng cho cô.

Chú thích ghi [ Bạn gái, đừng buồn, tớ chuyển hết số còn lại cho cậu. ]

Tổng số tiền là 1666.83 tệ.

Lý Mộc Ca nghiêng người qua lấy quả cam, cô ấy liếc vào điện thoại của Tôn Miên Miên, nhìn người gửi, số tiền và lời nhắn, cô chậc chậc nói " Xem ra chút tớ không cần ăn sủi cảo giao thừa nữa, bát thức ăn cho chó này đủ no rồi. "

Tôn Miên Miên cười ngầm thừa nhận.Sau vài ngày nghỉ Tết ngắn ngủi, bọn họ quay về trường bắt đầu chiến đấu bước vào học kỳ 2.

Vừa vào lớp, Tôn Miên Miên thấy đa số các bạn học đều đang cặm cụi làm bài tập với quầng thâm mắt như con gấu trúc.

Sở Phong đến sớm hơn cô, anh đã lau chùi bàn ghế sạch sẽ cả rồi. Tôn Miên Miên ngồi xuống, cái mũ áo khoác bị ai đó kéo " Chào buổi sáng. "

Cô lấy trong cặp ra một cái túi màu xanh bạc hà được buộc ngay ngắn, đẩy nó qua " Chào buổi sáng, cho cậu cái này nè. "

Sở Phong không nghĩ đến ngay ngày đầu tiên trở lại trường đã được cô tặng quà, trong lòng hơi kích động " Cái gì vậy? "

Anh mở túi ra, bên trong là bánh quy đủ các loại mùi vị.

" Hôm qua tớ nướng với cô, ăn cũng tạm được. "

" Cố tình dành phần cho tớ à? " Sở Phong bắt chéo chân, trên miệng nở nụ cười.

Tôn Miên Miên nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ " Ừ, nếu không thì sao? "

Nụ cười trên môi Sở Phong càng rực rỡ, anh lấy cái bánh vị chocolate ra, bỏ vào miệng " Ăn ngon. "

Khương Hạo đang cắm đầu vào làm bài tập, cậu ấy cầm tờ đề vật lý quay xuống " Anh Phong cứu mạng! "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!