Chương 45: (Vô Đề)

Edit: Kanalz

__________________

Tôn Miên Miên cầm ly nước trống không, cô đứng lên ra mở cửa, thấy Lý Mộc Ca đang đứng ngoài, cô ấy cầm điện thoại, tay còn lại đưa lên định gõ cửa, kinh ngạc nói " Cậu nhìn tin nhắn thầy Ngô gửi vào group lớp chưa? Tớ đang ngủ mơ hay gì mà thấy Phong thần thi đứng nhất lớp. Chuyện này quá là mơ hồ! "

Tôn Miên Miên mặt không thay đổi gật đầu một cái " Tớ thấy rồi. "

" 737 đó... cái kết quả này, hầu như là đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn! "

" Lần này mới là học kỳ 1 thôi đó, tụi mình còn chưa bắt đầu trận chiến thật sự! "

" Mẹ ơi, chỉ có một đêm mà từ học tra thành học thần... Sao làm được hay vậy!!! "

" 737 điểm, quá đáng sợ... "

" Tớ có vài người bạn học ở Nhất Trung và Thực Nghiệm, thành tích cũng rất tốt. Lớp chuyên của bọn họ người được cao nhất cũng chỉ có 725 và 711 điểm. Tớ cảm thấy rất có thể lần này Phong thần không những nhất lớp nhất trường mà còn nhất thành phố đấy! "

Lý Mộc Ca vừa kinh ngạc vừa hưng phấn ngồi chat trong group lớp, lúc ngẩng mặt lên mới phát hiện Tôn Miên Miên có gì không đúng lắm " Cậu bị gì thế? "

Tôn Miên Miên hít sâu một hơi " Không sao hết, tớ đi lấy nước đây. "

Lý Mộc Ca nhìn bóng lưng của cô, cảm thấy cứ kỳ kỳ sao ấy. Cái khí thế ngút trời đó chả giống đi rót nước chút nào, giống đi đánh người hơn ấy.

Bỗng nhiên Lý Mộc Ca " a " một tiếng, hình như cô ấy biết tại sao Tôn Miên Miên lại như vậy rồi. Tất cả mọi người đều nghĩ Sở Phong là một thằng học tra chính hiệu, bao gồm cả Tôn Miên Miên

- bạn gái của Sở Phong. Vì thế nên lần thi cuối kỳ này Tôn Miên Miên rất nghiêm túc giúp Sở Phong học, chạy đôn chạy đáo tìm tài liệu... Cuối cùng, cái người được dạy thi tận 737 điểm, hạng nhất toàn trường, còn người dạy chỉ đứng top lớp...

Đây không phải là cú lừa thế kỷ à?

Ai mà không giận cho được, thi tốt như vậy cơ mà? Tính lại từ hồi thi giữa kỳ đến lúc thi cuối kỳ chưa đến hai tháng rưỡi, làm gì có ai trong thời gian ngắn mà cải thiện điểm số được như vậy.

Nếu nói Sở Phong là Sao Văn Khúc* giáng trần cũng không quá...

* Sao Văn Khúc: mình cũng không biết giải thích sao nhưng nó giống kiểu tướng mệnh, tử vi ấy. Ai có Văn Khúc ở mệnh sẽ có khuôn mặt thanh tú, đẹp. Văn Khúc chỉ sự thông minh, sáng sủa, là người học cao, tài rộng, hiểu biết nhiều.

Đương nhiên vẫn còn một khả năng khác, có thể Sở Phong là người rất thông minh nhưng vì lý do gì đó mà anh phải giấu tài năng của mình đi?

Lý Mộc Ca cảm thấy trường hợp sau có khả quan hơn, nhưng mà, tại sao Sở Phong lại không nói cho bạn gái biết, trơ mắt nhìn bạn gái đôn đáo lo lắng chỉ vì điểm số của bản thân, đây là chơi Tôn Miên Miên một vố rồi.

Nếu sự thật đúng là như vậy thì Lý Mộc Ca rất đồng tình với Tôn Miên Miên, đánh một trận thật đã đời, cái loại bạn trai kiểu này ngứa đòn đây mà!Thứ hai quay về trường, thầy cô sẽ phát điểm và bài tập về nhà.

Lúc Lý Mộc Ca và Tôn Miên Miên đến nơi, hơn một nửa lớp đã đến rồi. Bọn họ ngay cả cặp sách còn không để xuống, cứ thế tụ năm tụ bảy bàn tán vụ " học thần " ngày hôm qua.

" Hồi sáng lúc tớ đang ngồi ăn sáng, mẹ tớ hỏi đã có điểm chưa thế nên tớ đưa điện thoại cho mẹ. Lúc đó mẹ tớ chỉ tên của Phong thần, hỏi đây là ai, nhìn tên lạ quá, chưa bao giờ xuất hiện trong 10 người đầu mà sao lần này đứng nhất, tớ mới nói với mẹ đây là Sở Phong lớp tụi mình, lần trước cậu ấy đứng hạng 756, cái là mẹ tớ không nói được gì trong 5 phút... "

" Tớ cảm thấy mình có mắt như mù, thiên tài gần ngay trước mắt mà đến giờ mới biết... "

" Lần trước á, tớ thi chung phòng với Sở Phong, ngồi ngay sau cậu ấy luôn. Lúc thi toán cậu ấy làm có bảy mươi phút là xong hết, không cần kiểm tra lại, cứ thế mà gục xuống bàn ngủ. Lúc đó tớ cứ nghĩ cậu ấy không biết làm ai ngờ người ta không những biết mà còn làm xong cả bài siêu khó trong vòng có nhiêu đó thời gian! "

" Mẹ nó, này chắc không phải người mà là quỷ rồi, sợ vl. "

" Chắc Sở Phong của chúng ta bị ai đánh tráo rồi... "Tôn Miên Miên nhìn xuống chỗ của hai người, Sở Phong vẫn chưa đến.

Cô cảm thấy mình thật con mẹ nó ngu quá, chỉ thiếu mức viết cái bảng " tôi rất ngu " treo trên người thôi. Cứ mỗi lần có giờ nghỉ hay thậm chí là hy sinh giấc ngủ của mình để tóm tắt kiến thức lại cho Sở Phong, sợ anh tự ái nên lúc nào cũng dỗ ngọt để anh học.

Kết quả... người ta thi được 737 điểm.

Còn mình? Có 596 điểm!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!