Chương 38: (Vô Đề)

Edit: Kanalz

______________

Gần đến cuối năm, học kỳ 1 của lớp 11 sắp kết thúc.

Thời tiết càng ngày càng lạnh, một đợt khí lạnh ập đến làm nhiệt độ ngoài trời giảm xuống còn 0 độ. Nếu như nói mùa đông ở phía Bắc là đợt công kích vật lý thì mùa đông ở phía Nam là đợt công kích ma chê quỷ hờn, chả ai muốn. Nói rõ hơn, nhiệt độ ngoài trời là 0 độ thì trong nhà sẽ bị giảm xuống 3 4 độ, đặc biệt là... không có máy sưởi!

Nhưng mà... ở Anh Hoa thì mọi người cũng biết rồi đó, toàn thiếu gia tiểu thư, tiền đóng vào không ít thế nên điều kiện cực kỳ tốt. Lúc học sinh toàn thành phố đang ngồi học trong hoàn cảnh lạnh cóng run lẩy bẩy thì Tôn Miên Miên

- người đang ngồi trong lớp lười biếng hưởng thụ không khí ấm áp như gió mùa xuân do điều hòa mang lại.

Nhiệt độ trong phòng học lành lạnh âm ấm rất dễ thôi miên các bạn học của chúng ta chìm vào giấc ngủ.

Vì vậy, Tôn Miên Miên luôn mang trong cặp một cái máy phun sương nhỏ nhỏ xinh xinh. Trong giờ học, khi quá buồn ngủ cô sẽ lấy ra phun lên mặt, mát mẻ, tỉnh táo tinh thần.

" Đây là cái gì vậy? " Sở Phong hỏi.

" Máy phun sương í, cậu muốn thử không? "

Câu không cần đâu, cảm ơn cậu đã lên đến miệng nhưng được Sở Phong nhanh chóng nhịn lại, anh nhắm mắt từ từ trả lời  " Được. "

Tôn Miên Miên đưa cái máy đến trước mặt Sở Phong, cô ấn nút, ngay lập tức mặt anh đã bóng lên. Cô vừa nhận ra là da người này đẹp thật, đến cái lỗ chân lông cũng không thấy nữa! Là con trai mà sở hữu làn da bao cô gái mong ước. Bình thường hình tượng badboy mà lúc nhắm mắt lại thấy giống goodboy ghớm!

" Rồi đó. "

Sở Phong mở mắt ra, bây giờ hai người đã có mùi tinh dầu tràm giống nhau rồi, ngon!

Tuần này học sinh được nghỉ Tết dương lịch ba ngày, có ba ngày thôi mà giáo viên ai cũng cho một đống bài tập làm cả lớp nhốn nháo hết cả lên.

" OH NO, cái đám bài tập này á hả? Ba ngày ba ngày cái con khỉ, sáu ngày không biết đã làm xong hết chưa ấy. "

" Aaaa! Tớ còn phải đi học thêm ở trung tâm, trung tâm cũng cho một đống bài! Kiểu này chắc nhịn ăn nhịn ngủ ba ngày dính mông vào ghế làm bài quá! "

Giáo viên văn có biệt danh là " cô Diệt Tuyệt ", cô ấy bỏ phấn vào hộp, phủi phủi tay nói " Đây là giúp các cô các cậu tỉnh táo lên một chút đó, không phải nghỉ ba ngày mà được quên đi kỳ thi cuối học kỳ sắp tới đâu. Muốn làm ngựa đau hay ngựa khỏe? Các cô cậu định buông thả rồi kết quả thi ra cái thể thống gì nữa hả? "

Mặc dù có rất nhiều bài tập nhưng đa số các bạn học sinh đều mong đợi đến kỳ nghỉ, ngoại trừ Sở Phong.

Cái người này đã uể oải cả ngày nay rồi.

" Cậu không muốn về nhà à? " Tôn Miên Miên kéo khóa cặp lên. Mấy ngày nay cô bị cảm nên giọng nói khàn hơn ngày thường.

Sở Phong bốc đại mấy tờ giấy kiểm tra và bài tập bỏ vào cặp, nở nụ cười miễn cưỡng " Không có, chẳng qua là bây giờ tớ rất muốn học, học khiến tớ vui vẻ, tớ có thể học liên tục 50 năm. "

Tôn Miên Miên phát hiện ra cô và Sở Phong rất có duyên, cả hai đều thích nhau.

Nhưng mà khi gặp chuyện gì đó thì phản ứng đầu tiên của anh là đẩy cô ra xa, không thèm tâm sự.

So với hiện tại.

Chẳng hạn như bây giờ, ba chữ " tớ không vui " hiện rõ trên mặt luôn nhưng anh lại không nói gì với cô.

Mặc dù Tôn Miên Miên rất ngoan nhưng cô lớn lên trong tình thương vô bờ bến của bố và ông bà nội nên không tránh khỏi tính cách sẽ có một chút " tiểu thư ". Cô đã ra hiệu rõ ràng mấy lần nhưng Sở Phong vẫn luôn không chịu hợp tác, cố tình không hiểu ý cô.

Cô đứng lên, đeo cặp lên vai, giọng nói có chút dữ tợn " Wow, vậy cậu cố học hành cho giỏi đi. "

Cô nói xong liền nhấc chân chuẩn bị đi thì vạt áo bị ai đó kéo lại.

Không nắm chặt lắm nhưng cũng đủ để cô không nhúc nhích được nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!