EDIT: Kanalz
_________________
Sở Phong biết vẻ bề ngoài của mình trông không tệ, ở trường cũng có một đám fan hâm mộ là con gái nhưng anh chưa bao giờ nghĩ Tôn Miên Miên cũng là một trong số đó.
Vì vậy, phản ứng của cô hôm nay làm anh khá bất ngờ. Lỗ tai trắng nõn đỏ bừng, cô cứ nhìn anh nhưng chả dám nhìn thẳng, được một lát thì quay mặt đi, quay đi được một xíu lại nhìn.
Anh cười khẽ một tiếng, nhìn cô hỏi thẳng " Đẹp không? "
Anh nhích lại gần, mặt đối mặt, gần đến mức mà Tôn Miên Miên có thể cảm nhận được hơi thờ nóng rực của Sở Phong, cô nhìn được chính bản thân mình trong đôi mắt đào hoa tuyệt đẹp của anh.
Tôn Miên Miên xấu hổ tát nhẹ anh một cái, cô rút tai nghe ra, gục mặt xuống bàn.
Đây chẳng phải là xấu hổ tìm cách tránh mặt ư?
Tại sao trên thế giới lại có người đáng yêu như thế chứ.
Sở Phong yên lặng ngồi im tại chỗ nhìn cô cười.
Khương Hạo đúng lúc quay lại thấy cảnh này, cậu ấy kết luận: Anh Phong là thằng cầm thú!Giáo viên ở Anh Hoa đều là siêu nhân hơn người, mới có hai ngày mà đã có điểm, thậm chí còn xếp phách xong rồi!!!
Buổi tự học hôm nay, thầy Ngô cầm một xấp bài thi đi vào lớp.
Khương Hạo xoay đầu xuống nhỏ giọng nói " Sao mỗi lần nhìn thấy phiếu báo điểm là tớ cứ ngỡ như thấy giấy báo tang... "
Sở Phong " Chúng ta không giống nhau, tớ đang cực kỳ cực kỳ mong đợi đến lúc được thấy cậu ăn bài thi. "
Khương Hạo " Tớ cả thấy cậu nên đi khám bác sĩ thử đi, đang là ban ngày mà cứ nằm mơ mãi. "
Trên bục giảng, thầy Ngô vẽ một cái bảng tổng kết điểm sau đó dưới một đống ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình mà bình tĩnh đọc điểm.
Mặc dù lần này đề thi khá khó nhưng mấy " cao thủ " trong lớp vẫn giữ vững thành tích, trong đó bao gồm Tôn Miên Miên, kết quả của mấy người này vẫn giữ nguyên, có chêch lệch thì cũng chỉ là 2 3 hạng.
Đọc được hơn phân nửa thì bỗng nhiên thầy Ngô dừng lại, ông đẩy mắt kính liếc mắt về hàng cuối, người ngồi cạnh Tôn Miên Miên.
" Sở Phong, hạng 32 của lớp, hạng 756 toàn trường. "
Ông vừa dứt lời, " rầm " một cái, Lư Tiêu Hàn hết sức ngạc nhiên ngã xuống khỏi ghế.
Khương Hạo há hốc miệng, cậu ấy quay đầu nhìn Lư Tiêu Hàn đang ngã chổng vó dưới đất, vẻ mặt mơ hồ " Con mẹ nó, tớ không nghe nhầm chứ, tớ nằm mơ à!? "
Tôn Miên Miên nín cười nhéo vào vai cậu ấy một cái " Đau không? Nếu đau thì không phải là mơ đâu. "
Khương Hạo ".... " Đau, đau thật sự, con mẹ nó cái này không phải mơ rồi.
Sở Phong đứng lên đi về phía bục giảng. Thầy Ngô đưa phiếu điểm cho anh, nở nụ cười ôn hòa nói " Con tiến bộ rất nhiều, cứ như vậy cố gắng phát huy nhé. "
" Cảm ơn thầy. "
Trở về chỗ, Tôn Miên Miên cười vui vẻ, nhỏ giọng nói với anh " Tuyệt vời! "
Cô hoàn toàn không nghĩ đến anh tiến bộ nhiều như vậy, cô cứ nghĩ phải đến lúc thi cuối kỳ anh mới lên được 100 hạng nhưng ai ngờ mới giữa kỳ mà lên tận 200 hạng, aida đi trước kế hoạch tận 2 tháng!
Không thể tin được!!!!!!
Sau khi kết thúc tiết học, Lư Tiêu Hàn và Khương Hạo ngay lập tức chạy xuống cầm phiếu điểm của Sở Phong lên xem, biểu tình nghiêm túc như cầm giấy báo trúng tuyển đại học.
Sở Phong ngửa ghế ra sau kiêu ngạo, chỉ có hai chân ghế chạm đất, lắc lắc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!