EDIT: Kanalz
___________________
Sáng thứ hai hôm sau, tâm trạng của Sở Phong rất tốt, anh vừa huýt sáo vừa đi đến lớp. Trên hành lang thấy Khương Hạo mặt mày ủ rũ không tỉnh táo đang lại gần.
" Bé Hàn cute đâu? " bình thường quan hệ giữa Lư Tiêu Hàn và Khương Hạo rất tốt, hình dung kiểu như Hạo không rời Hàn, Hàn không rời Hạo.
" Mệt quá không đến được, tớ vừa phải đến bệnh xá xin giấy nghỉ cho cậu ấy đấy. " Khương Hạo vừa nói vừa xoa xoa đôi mắt sưng vù, đột nhiên nhớ đến cái gì đó, cậu ấy chạy lại khoác cổ Sở Phong, mặt gian nói " Hôm qua cậu với nữ thần có.... A hay không? "
Sở Phong quay qua nhìn Khương Hạo " Muốn biết à? "
" Muốn chứ! " Khương Hạo vui vẻ trả lời.
Đương nhiên là Sở Phong sẽ không nói rồi, anh gạt cái tay đang khoác trên cổ mình xuống sau đó vỗ một cái vào đầu Khương Hạo " Muốn cũng không nói cho nghe, con mẹ nó mấy tin đồn về tớ dạo gần đây toàn cậu mà ra không. "
Khương Hạo ôm đầu hô to " Aaa... Đừng đánh mà anh Phong, đau đau đau, xuất huyết não bây giờ! "
" Hahaha bây giờ tớ mới biết từ đó đến giờ mình chơi với một " cô bé " yếu đuối như vậy. " Sở Phong vén vén tay áo " Đến đây, để tớ cho cậu xem thế nào là xuất huyết não thật sự. "
Khương Hạo ngay lập tức vắt chân lên cổ chạy lại cầu thang, cậu ấy còn bước tận 2 bậc một lần, bộ áo đồng phục phất phới bay.
Thấy cậu bạn chạy thục mạng, Sở Phong đứng dựa vào lan can nở nụ cười." Ôi! Lại thêm bài kiểm tra nữa à? "
" Hic, tớ cảm thấy gần như là ngày nào tụi mình cũng có bài kiểm tra hết á, nào là Toán, Tiếng Trung, Tiếng Anh,...!!!! "
Các bạn trong lớp vừa phàn nàn vừa dọn mấy đồ không liên quan trên bàn học để chuẩn bị kiểm tra.
" Đây chỉ là bài kiểm tra đơn giản về kiến thức bữa giờ thôi, không cần lo lắng quá đâu, mục đích của bài kiểm tra... "
Thầy Ngô cầm bài kiểm tra phát cho mấy bạn ngồi đầu bàn để chuyền xuống dưới, bắt đầu liên miên mấy lời ngày nào cũng nói. Nghe nói lúc vừa vào nghề, thầy chỉ là thầy giáo dạy toán bình thường, không nhiều lời, sau này đủ khả năng làm chủ nhiệm rồi thì bắt đầu nhiều lời. Thời gian nghỉ luôn luôn lôi mấy cái giảng đạo trong sách [ Tâm lý học tuổi trẻ ] [ Cách ứng xử giao tiếp ] [ Lời dạy của Khổng Tử ], nói từ trong ra ngoài, từ cổ đại đến hiện đại, từ trong nước ra ngoài nước...
Lúc Tôn Miên Miên làm xong bài nhìn đồng hồ còn tận 10 phút mới hết giờ, cô cầm bút bằng tay trái, tay phải dò kết quả để kiểm tra lại bài.
Cô theo thói quen liếc sang bên cạnh, không ngoài dự đoán, anh bỏ giấy trắng.
Tôn Miên Miên thở dài, tập trung sự chú ý lại bài của mình.
Bỗng nhiên tay trái bị chọc vào.
Chạm vào rất nhẹ rồi bỏ ra, cô cứ ngỡ như ảo giác.
Ngay sau đó lại bị chọc vào lần nữa.
Tôn Miên Miên nghiêng đầu đối diện với đôi mắt của Sở Phong.
Đôi mắt đào hoa đó nhìn thẳng vào cô rồi anh nở nụ cười tươi rói.
Tôn Miên Miên nhanh chóng đảo mắt lên nhìn thầy Ngô đang đứng trên bục giảng ghi bài, cô nhẹ nhàng dịch ghế ra một xíu.
Bàn tay của anh vẫn đuổi theo sát, thậm chí còn lớn mật móc ngón tay út của cô lại.
Tay của anh hơi lạnh, Sở Phong cầm ngón tay út của cô một chút sau đó lần từ từ lên nắm lấy tay cô.
Tôn Miên Miên bị anh chọc chịu không nổi nữa, cô hơi xấu hổ... cũng có chút hưng phấn.
Lá gan người này cũng lớn nhỉ.
Không những có giáo viên còn có bạn học mà bạn học còn đang cặm cụi làm bài kiểm tra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!