Chờ môi Phó Ngôn Châu rời đi Mẫn Hy mới hồi phục lại hơi thở, cổ họng khô khốc không khỏi nuốt xuống một chút, cô thầm giễu bản thân đúng thật không có tiền đồ, cũng chẳng phải là chưa từng hôn nhau, huống hồ đây chỉ là đút tôm mà thôi, thế mà đến việc điều chỉnh hô hấp cũng không xong?
Sau một lúc ổn định lại tâm trạng, cô bắt đầu chậm rãi nhai tôm.
Phó Ngôn Châu ngồi thẳng, đầu ngón tay dừng ở cổ áo, nới lỏng cà vạt.
Không ai phá vỡ sự trầm mặc này.
Vừa rồi anh đã gọi cho Mẫn Hy thêm một phần salad, lễ tân trả lời rằng mười phút nữa sẽ giao đến.
Anh liếc nhìn Mẫn Hy một cái, cô đang mặc một chiếc váy ngủ hở lưng, nếu lát nữa nhân viên đưa đồ ăn tới anh không có ở đây thì cô sẽ phải thay quần áo để mở cửa, vì thế anh bèn nhắn tin cho Nghiêm Hạ Vũ: [Mười phút nữa tôi qua.]
Nghiêm Hạ Vũ: [Đang chờ cậu để nói về kế hoạch đầu tư, cậu đang làm gì vậy?]
Phó Ngôn Châu nói: [Ở bên Mẫn Hy, không phụ cô ấy.]
Nghiêm Hạ Vũ: "…
"[Cái tốt của Mẫn Hy thì không học? Lại đi học cô ấy cái kiểu ẩm ương dở hơi này này?] Phó Ngôn Châu cười một tiếng, không trả lời. Mẫn Hy nghiêng đầu:"Anh cười gì vậy?
"Phó Ngôn Châu cảm thấy nói cho cô biết sự thật cũng chẳng sao cả:"Nghiêm Hạ Vũ bảo anh đừng học cái tính ẩm ương dở hơi của em."
"Nói thế nào lại nhắc đến em rồi?"
"Em tự mình xem đi.
"Phó Ngôn Châu mở khung chat ra, đặt điện thoại di động lên bàn ở trước mặt cô. Mẫn Hy nhìn lịch sử trò chuyện của anh và Nghiêm Hạ Vũ, bắt được trọng điểm:"Vì sao anh lại cố ý nhấn mạnh ý không phụ lòng em?
"Ánh mắt cô chuyển từ màn hình điện thoại di động đến khuôn mặt anh:"Trước đây anh có phụ em sao?
"Phó Ngôn Châu nhìn cô:"Em nghĩ sao?
Nghiêm Hạ Vũ nói tính tình của anh tuy rằng không tốt, nhưng cũng là người đã kết hôn rồi, bảo anh đừng phụ lòng em.
"Mẫn Hy còn tưởng rằng có chuyện gì to tát, anh và Nghiêm Hạ Vũ thường xuyên khịa nhau, công kích lẫn nhau cũng là chuyện thường ngày, cô nhìn nhiều đã thành quen, bèn trả lại điện thoại di động cho anh. Phó Ngôn Châu cất điện thoại di động sang một bên,"Làm thế nào mà tính tình em khó chiều như vậy, vẫn có nhiều người thiên vị em thế, còn nói giúp em không ít chuyện?
"Ngay cả Nghiêm Hạ Vũ cũng nói giúp cô mấy lời. Mẫn Hy giả vờ tự hỏi, bưng chén canh trong tay uống vài ngụm rồi mới nói:"Có lẽ là do tính cách đầy mị lực.Phó Ngôn Châu:…"
Không còn gì để nói.
Thời gian chờ đưa cơm hơi lâu, anh liếc nhìn đồng hồ, món salad ít nhất cũng mất năm phút nữa mới có thể giao đến.
Thời gian vừa đủ, anh nhắc đến chuyện mẹ của Lữ Trăn muốn đưa tin tài chính chuyên sâu về tập đoàn Lăng Vũ.
Nói vài câu đơn giản giải thích ngọn nguồn, bao gồm cả tin đồn giữa anh và Lữ Trăn có qua lại.
Mẫn Hy không biết Lữ Trăn, nhưng sau khi kết hôn có nghe người khác nói qua, nói Lữ Trăn là bạn gái cũ của Phó Ngôn Châu, con người xinh đẹp lại rộng lượng hào sảng.
Công ty của bác Lữ Trăn có hợp tác với Phó Ngôn Châu, nói vậy là hai người quen biết qua bác của Lữ Trăn.
Cô nói: "Nếu là hiểu lầm, nói ra thì tốt rồi.
"Im lặng trong chớp mắt. Cô biểu đạt sự chân thành:"Hôm nay anh cứ nói thẳng mọi chuyện được không? Nếu anh có bất cứ điều gì muốn hỏi em, em cũng sẽ thẳng thắn trả lời anh.
"Phó Ngôn Châu đoán không ra là cô lại muốn tính toán cái gì:"Em muốn nghe anh thẳng thắn chuyện gì?"
"Rốt cuộc anh từng có bao nhiêu bạn gái?
"Cuối cùng cô vẫn không nhịn được sự tò mò, hỏi thẳng ra. Mẫn Hy khẳng định:"Không biết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!