Chương 24: Em thích Phó Ngôn Châu?

Phó Ngôn Châu trả lời Chử Dật, nói rằng tối mai Mẫn Hy có thời gian rảnh.

Chưa đến ba phút, Chử Dật đã gửi địa chỉ nơi tụ họp qua.

[Hỏi cậu thêm câu nữa, Mẫn Hy có hứng thú với thứ gì? Ngày mai tôi sẽ cố gắng chuẩn bị chủ đề nói chuyện theo sở thích của cô ấy.] Chử Dật gửi thêm một tin nhắn nữa tới.

Anh ta mời khách để bày tỏ thành ý và để thay cho lời xin lỗi.

Trước đây suýt nữa thì giành mất hạng mục của Mẫn Hy, anh ta vẫn cứ áy náy mãi.

Phó Ngôn Châu: [Cái cô ấy có hứng thú cậu không tiếp lời được.]

Cô hứng thú nhất với việc giày vò, kiếm chuyện với anh.

Chử Dật hiểu sai ý: [Trang sức hay là thời trang cao cấp? Tôi có thể bổ sung thêm kiến thức ngay trong đêm nay, dù sao thì sau này tôi cũng sẽ dùng tới, đợi khi nào tôi có bạn gái rồi, chẳng phải có ngay để dùng hay sao?]

Phó Ngôn Châu thấy anh ta vẫn cố chấp: [Cô ấy có hứng thú về mảng PR.]

Chử Dật: "…

"Lời nói ra như bát nước hắt đi, có muốn cũng không thu lại được, anh ta chỉ đành xoa sống mũi nói: [Được, tôi đã biết, tối nay bổ sung thêm kiến thức về vài dự án PR.] Cho dù anh ta thích Chúc Du Nhiên nhiều năm như vậy nhưng cũng chưa từng làm chuyện xa với thực tế này. Phó Ngôn Châu: [Không cần phải quá chú ý, cô ấy rất dễ gần, nói gì cũng được.] Nhìn dòng tin nhắn gửi đi, đặc biệt là hai chữ"dễ gần", ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy buồn cười, từ trước đến giờ cô và hai chữ "dễ gần

"dường như không có chút liên quan nào, nhưng anh lại bảo bọc cô theo bản năng, chẳng ngại việc bản thân khẩu thị tâm phi. Anh khoá màn hình, quay về phòng ngủ. Mẫn Hy đang nghĩ về buổi tụ họp tối mai, hỏi anh:"Những bạn học khác của anh cũng dẫn người nhà tới sao?"

"Có người nhà thì dẫn người nhà, không có thì dẫn bạn bè tới."

Mẫn Hy gật đầu, như vậy là tốt nhất, nếu không chỉ có mình cô là người ngoài, không bắt được câu chuyện của họ mà ngồi không đấy cũng kỳ.

Cô cởi áo khoác rồi đi tắm.

Xả nước xong, cô thêm chút tinh dầu hoa nhài vào bồn.

Lọ tinh dầu này là chị họ đem từ nước ngoài về cho cô, thuộc một nhãn hiệu đại chúng.

Thoải mái ngâm mình trong nước nóng, cô trực tiếp cầm khăn tắm quấn quanh mình, lười phải mặc váy ngủ.

Phó Ngôn Châu đang dựa vào đầu giường đọc sách, thấy cô lật chăn lên giường, anh đặt sách xuống nhìn qua.

Hôm nay là thứ sáu, cô lại được gối lên cánh tay anh, ngủ trong lòng anh cả một đêm

Mẫn Hy dán người qua, Phó Ngôn Châu đưa tay ra ôm lấy cô.

Anh cởi chiếc khăn tắm trên kia ra, ở trong chăn, lòng anh đầy ắp hương hoa nhài.

Cây đèn trên mặt đất vẫn sáng.

Anh quay lưng về phía ánh sáng, cúi đầu nhìn cô.

Cô có chút lơ đễnh.

"Em đang nghĩ gì vậy?

"Anh hỏi. Mẫn Hy nhìn thẳng vào anh:"Ngày mai anh không được rời khỏi tầm mắt của em, tốt nhất là cứ ngồi cạnh em, nhỡ đâu bạn học anh cảm thấy em không dễ bắt chuyện, đột nhiên không biết nói gì tiếp thì ngại lắm."

Phó Ngôn Châu: "Chử Dật sẽ không để em không biết phải nói gì."

"Ngày mai anh ấy làm chủ sao?"

"Ừm, bữa tiệc ngày mai là do cậu ấy sắp xếp."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!