Không cần áo sơ mi mới, chỉ mặc những chiếc anh thường hay mặc, Phó Ngôn Châu không nghĩ cô lại nói thẳng ra như vậy.
Sau đó anh mới nhận ra, đầu óc cô hôm nay hơi khác thường.
Nếu là trước đây, lòng cô không muốn áo mới, nhưng anh lại đề nghị tặng cô vài chiếc, cô sẽ lại giận dỗi, nghĩ rằng anh không muốn cho cô mặc mấy bộ đồ anh thường mặc.
Phó Ngôn Châu hôn lên trán cô một cái: "Sau này trong lòng em nghĩ gì thì cứ trực tiếp nói ra như vừa rồi, không phải lúc nào anh cũng có thể nhìn thấu tâm tư của em được.Anh nói thêm:Cãi nhau chỉ làm tổn thương tình cảm và lãng phí thời gian.
"Hôm thứ bảy cãi nhau đó, dù anh chẳng làm gì cả, nhưng còn mệt mỏi hơn cả việc thảo luận trên bàn đàm phán. Cô cũng không khá hơn là bao. Mẫn Hy giơ tay vòng quanh cổ anh:"Vậy em hỏi anh một câu mà em vẫn luôn muốn biết, trong mắt anh, có phải tính tình của em tệ đến mức không cứu được nữa rồi không?
"Phó Ngôn Châu cười nhẹ:"Cứu được.
"Ánh mắt anh ôn hòa, Mẫn Hy tin rồi, lại hỏi:"Trước kia anh chưa từng nghĩ tới việc kết hôn với một người có tính cách như em đúng không?
"Phó Ngôn Châu nhìn ánh mắt cô, gật đầu. Cô thực sự không phải là tiêu chuẩn cho nửa kia của anh, ngay từ tính cách và tính tình đã không phải."Còn có điều gì muốn hỏi anh nữa không?
"Mẫn Hy không biết hỏi ra có thích hợp hay không, không khỏi do dự. Thấy cô hơi ngập ngừng, Phó Ngôn Châu nói:"Hỏi gì cũng được.
"Trước khi hỏi Mẫn Hy vẫn suy nghĩ vài giây:"Trước khi liên hôn, anh có tiêu chuẩn về tình yêu hay đối tượng kết hôn hay không?"
Cô đảm bảo, "Em sẽ không tức giận với bất cứ điều gì anh nói, em chỉ muốn tìm hiểu một chút.Phó Ngôn Châu:Có."
Hơn nữa tiêu chuẩn tình yêu còn rất cao.
Nếu như anh là người chủ động theo đuổi đối phương, thứ nhất, đối phương phải làm cho anh động tâm. Thứ hai, hai người phải chung sống hoà hợp, tâm hồn đồng điệu.
Mấy năm nay người theo đuổi anh không ít, anh quen biết những khác phái ưu tú cũng rất nhiều, nhưng cho đến khi kết hôn với Mẫn Hy, cũng chưa từng gặp được người phù hợp với tiêu chuẩn yêu đương của mình.
Mẫn Hi không phải là người đầu tiên hỏi anh vấn đề này. Lúc trước Chúc Du Nhiên ở trong một bữa liên hoan cũng đã hỏi anh câu tương tự, bữa cơm hôm ấy Nghiêm Hạ Vũ cũng ở đó, nói rằng nhiều khả năng người bạn gái cuối cùng mà anh tìm được có thể sẽ chẳng đáp ứng được một tiêu chuẩn nào trong đó cả.
Mẫn Hy rất yên tĩnh, đang chờ anh nói ra tiêu chuẩn chọn bạn đời.
Phó Ngôn Châu nói ngắn gọn súc tích: "Có thiện cảm, tính cách hợp nhau.Mẫn Hy cười cười:Vậy em chẳng phù hợp tiêu chuẩn nào cat.
"Phó Ngôn Châu đặt bàn tay sau ót cô, giọng nói bình thản lại nghiêm túc:"Ở bên nhau thêm vài năm là có thể phù hợp."
Bố mẹ anh cũng chính là như vậy, bây giờ tình cảm giữa họ không tồi.
Từ khi lĩnh chứng đến nay, đây là câu nói khiến cô rung động nhất.
Mẫn Hy ngậm lấy môi anh, chủ động hôn lên.
……
Vận động quá sức, mãi đến trưa ngày hôm sau chân Mẫn Hy vẫn tê rần.
Cư Du Du gửi tin nhắn hỏi cô, buổi trưa ăn ở căng tin hay là gọi đồ ăn mang đến.
[Đến căng tin nhé.]
Đi công tác hơn mười ngày, cô có chút nhớ đồ ăn của căng tin.
Cư Du Du: [Vậy em đi lấy đồ ăn trước.]
Lại hỏi: [Vẫn như cũ chứ ạ?]
[Ừm.]
Có lẽ bởi vì Cư Du Du được cô tiến cử vào đây, được cô tự tay dạy cách hỗ trợ Dư Trình Đàm xử lý công việc, trong thâm tâm Cư Du Du vô cùng ỷ lại vào cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!