Dịch giả: lamlamyu17
Không khiếu huyền diệu dị thường, tuy rằng kí thác trong cơ thể Phương Nguyên, nhưng lại không cùng không gian với lục phủ ngũ tạng. Ngươi có thể nói nó vô cùng lớn cũng có thể nói nó vô cùng bé.
Có người gọi là Tử phủ, có người gọi là Hoa trì.
Chẳng qua phần lớn người ta gọi là Nguyên hải không khiếu.
Toàn bộ Không khiếu có hình cầu, mặt ngoài không khiếu lưu động ánh sáng màu trắng, là một lớp quang mô (*màng ánh sáng). Chính là Hi Vọng Cổ lúc trước nổ tan ra ngưng tụ thành.
Chính là vì có lớp quang mô này, mới chống đỡ không khiếu không sụp đổ.
Trong Không khiếu, dĩ nhiên là nguyên hải.
Nước biển bằng phẳng trong như gương, phô bày một mảnh màu xanh ngọc, nhưng lại dày đặc vô cùng, mang theo ánh đồng.
Đây là ngưng kết Thanh Đồng Chân Nguyên nhất chuyển Cổ sư mới có, tục xưng Thanh Đồng Hải.
Mặt biển không đến nửa phần độ cao Không khiếu, chỉ có bốn thành bốn. Đây cũng là cực hạn tư chất Bính đẳng.
Mỗi một giọt nước biển, đều là chân nguyên, đại biểu cho tinh khí thần ngưng kết của Phương Nguyên, tượng trưng cho tiềm năng sinh mệnh của hắn mười lăm năm qua tích góp được.
Cổ sư chính là dùng chân nguyên này thôi động Cổ trùng, nói cách khác, từ giờ trở đi, Phương Nguyên chính thức bước vào hàng ngũ nhất chuyển Cổ sư.
Không khiếu đã mở, không còn Hi Vọng Cổ tụ lại tiến vào trong cơ thể Phương Nguyên nữa.
Phương Nguyên kiềm nén tâm trạng, chỉ cảm thấy áp lực phía trước kiên cố dày đặc như một bức tường, cũng không thể tiến thêm một bước.Giống như kiếp trước.
"Đối với kết quả này, hắn cười nhạt một tiếng."Không thể đi nữa sao?
"Học đường gia lão ôm một phần vạn hi vọng, cách bờ sông hô. Phương Nguyên xoay người đi thẳng trở về, lấy hành động thực tế trả lời ông ta. Lần này đây, ngay cả những thiếu niên kia cũng đã kịp phản ứng. Ngay lập tức, chợt nghe ông một tiếng, đám người sôi sục."Cái gì? Phương Nguyên đi được hai mươi bảy bước?Thì ra hắn chỉ có tư chất Bính đẳng?! Thật khó tin, hắn thiên tài như vậy, chỉ là một Bính đẳng?
"Sóng to gió lớn nổi lên trong đám người."Ca ca..." Ở trong đoàn người, Cổ Nguyệt Phương Chính ngẩng đầu lên, khiếp sợ nhìn Phương Nguyên từ bên sông trở về. Hắn không thể tin được một màn trước mắt, ca ca của mình lại chỉ là một Bính đẳng?
Hắn vẫn cho rằng, ca ca sẽ là một tên tư chất Giáp đẳng.
Không, không chỉ có hắn, cậu mợ còn có rất nhiều người trong tộc đều cho là như vậy.
Thế nhưng hiện tại, kết quả thì ra là như vậy!
"Đáng giận, lại chỉ là một Bính đẳng!" Cổ Nguyệt tộc trưởng thầm nắm hai nắm tay, than thở một hồi, biểu lộ sự thất vọng trong lời nói.
Các gia lão âm thầm chú ý, có nhíu mày, có cúi đầu bàn bạc, có người ngửa mặt lên trời ngửa mặt lên trời than thở.
"Có thể là khảo nghiệm sai lầm hay không?"
"Làm sao có thể? Phương pháp này vô cùng chuẩn xác, huống chi có chúng ta nhìn chằm chằm, rất khó gian lận."
"Thế nhưng, biểu hiện cùng tài nghệ của hắn lúc trước phải giải thích như thế nào đây?"
"Thiếu niên tư chất nguyên hải càng cao quả thật sẽ biểu hiện ra đặc tính siêu việt thường nhân. Tỷ như thông minh, ngộ tính, trí nhớ, sức mạnh, nhạy bén vân vân.
Thế nhưng ngược lại, có những đặc tính này không có nghĩa tư chất nhất định cao, tất cả còn phải dựa vào kết quả khảo nghiệm chính xác.Ai, hi vọng càng nhiều thất vọng càng lớn.
Bộ tộc Cổ Nguyệt đời sau không bằng đời trước."
...
Nước sông lạnh lẽo, thấm ướt vớ chân, có hơi lạnh thấu xương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!