Dịch giả: lamlamyu17
Giữa trưa ngày thứ hai, nhân lúc thời gian ăn trưa, Phương Nguyên lại đến khu cửa hàng ở bên ngoài sơn trại.
Vì ban ngày cần phải làm việc nên lúc này người của sơn trại đứng ở quầy hàng rong cũng không nhiều lắm.
Phương Nguyên dựa theo trí nhớ, đi đến chỗ bán cỏ Tri Tâm ngày hôm qua. Thế nhưng hắn lại chỉ thấy một chiếc xe đẩy tay trống không đang dừng tại chỗ đó. Kéo xe là một đà kê.
Nó kiêu ngạo đứng tại chỗ, thân hình lớn như đà điểu, bề ngoài giống gà nhưng phần lưng lại nhô lên thành một vòng cung.
Đôi cánh to lớn xếp lại ở hai bên người nó, lông vũ bảy màu sặc sỡ.
Đầu gà ngẩng thật cao, cái mào đỏ thẫm như chiếc vương miện làm bằng mã não, óng ánh dưới ánh nắng.
"Xem ra ta vẫn đến trễ một bước, cỏ Tri Tâm đã bị bán hết. Đáng tiếc, nếu như ta có thể mua được vài cân cỏ Tri Tâm thì có thể tiết kiệm không ít nguyên thạch."
Phương Nguyên hơi dừng bước chân rồi rời khỏi nơi này, hắn tiếp tục đi vào bên trong.
"Nào nào, đến nếm thử rượu ngon của các sơn trại đi. Ở đây có hơn một trăm loại rượu ngon, có rượu Đăng Thảo thượng hạng, có rượu Cửu Khúc say như mưa dầm thấm đất, Cổ Long Tỉnh trong mát nhẹ nhàng, Thạch Đại Khúc chua chua ngọt ngọt, Bách Tuyền Lão Diếu vào miệng là thòm thèm, Tuý Tam Thu hương rượu đậm đà..." Trước một căn lều tròn màu xanh, tiểu nhị ra sức gào thét.
Ánh mắt Phương Nguyên loé lên, lập tức cảm thấy hứng thú. Hắn chuyển hướng, đi vào trong quán rượu này.
Bố trí trong quán rượu rất đặc sắc.
Ở trong cùng của căn lều là một quầy rượu dài. Một vị cổ sư đang đứng canh ở đó, sau lưng người này là mười mấy con bọ rùa thuỷ tinh lớn cỡ cái sọt tre đang bám vào trên vách vải bố.
Sàn nhà trong lều cũng không trải thảm mà là để trần nền đất. Trên đất mọc lên một đám nấm với màu sắc rực rỡ.
Những cây nấm này có đủ màu đủ sắc, trơn mượt, cũng khá đáng yêu. Loại thì lớn như cái bàn, loại thì nhỏ như cái ghế đẩu. Thường thì xung quan một cây nấm lớn bằng cái bàn thì mọc vài cây nấm nhỏ bằng ghế đẩu.
"Đây là nấm Thiên Chân được cổ sư trồng xuống. Nó có tác dụng hấp thu bụi bặm và khí bẩn, lọc sạch không khí, là một loại cổ dạng cây cỏ." Phương Nguyên liếc mắt một lần thì đã nhận ra lai lịch những cây nấm này.
Hắn chọn một cây nấm nhỏ rồi ngồi xuống.
Bề mặt cây nấm lập tức hơi lõm xuống làm cho Phương Nguyên có ảo giác như đang ngồi ghế sô pha ở trái đất.
"Vị công tử này, đây là đơn rượu. Ngài nhìn thử xem cần rượu gì?" Một tiểu nhị đi đến.
Phương Nguyên nhìn thử đơn rượu, phát hiện rượu ở nơi này còn đắt hơn rượu Thanh Trúc một chút.
"Vậy thì một ly Hầu Nhi Tửu." Phương Nguyên buông đơn rượu xuống rồi nói.
Một ly Hầu Nhi Tửu! Tiểu nhị quay đầu, kêu to.
Chỗ quầy rượu, vị cổ sư nhất chuyển kia nghe thấy vậy thì lập tức khom người, lấy từ trong quầy một ly rượu bằng ống trúc.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Sau đó gã cầm ly rượu, xoay người lại về phía vách lều vải sau lưng.
Trên tấm vải màu xanh lam có mười mấy con bọ rùa thuỷ tinh, đầu chúng chúc xuống dưới, đuôi hướng lên trên, lặng lặng bám trên vách giống như là đồ trang trí.
Nhưng con bọ rùa thuỷ tinh này cũng là một loại cổ, trong bụng chúng trống rỗng, thường được cổ sư dùng để chứa dung dịch quý giá.
Toàn thân chúng nó xuyên sáng, giống như được làm bằng thuỷ tinh. Từ bên ngoài thì có thể thấy được trong cái bụng tròn vo của bọ rùa chứa loại rượu gì.
Vị cổ sư nọ nhanh chóng tìm được con bọ rùa thuỷ tinh chứa Hầu Nhi Tửu.
Gã đặt ly rượu dưới miệng con bọ rùa, sau đó dùng một tay khác vỗ lên lưng nó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!