Chương 20: Gia lão học đường hết nói nổi rồi

Dịch giả: lamlamyu17

Vui sướng cực lớn không đủ làm váng đầu Phương Nguyên. Hắn tỉnh táo lại rất nhanh, bắt đầu suy xét ảnh hưởng Xuân Thu Thiền mang đến cho mình:

"Năng lực của Xuân Thu Thiền là sống lại. Nhưng hiện giờ nó cực kỳ suy yếu, đụng một tí là chết ngay. Nhưng mà, dù sao nó cũng là cổ trùng lục chuyển, ta hoàn toàn có thể lợi dụng khí tức của nó. Điều này đối với bản thân nó không có bất kỳ tổn hại nào."

Ha ha. Nghĩ tới đây, Phương Nguyên thu tinh thần về, hai mắt mở ra.

Chỉ thấy ở phía trước, Tửu Trùng đang trôi lơ lửng trước mặt, bị chân nguyên thanh đồng dạng khói bao bọc lại, run lẩy bẩy.

Vừa rồi nó vì cầu sinh mới được ăn cả ngã về không, kết quả là ý chí bị khí tức của Xuân Thu Thiền dễ dàng đánh tan. Nó cũng vì vậy mà bị thương nặng, ý chí không bằng một phần trăm lúc trước.

Xuân Thu Thiền.

Phương Nguyên động ý niệm, phóng thích ra một chút khí tức của Xuân Thu Thiền.

Khí tức dồn ép đến trên người Tửu Trùng, Tửu Trùng lập tức đứng im, không dám động đậy, như là chết rồi. Ý chí còn lại của nó cảm nhận được khí tức của Xuân Thu Thiền, giống như là con chuột đụng phải mèo, bị đàn áp mạnh mẽ đến co cụm lại, không dám nhúc nhích mảy may.

Phương Nguyên cười ha ha, nhân cơ hội thúc giục chân nguyên.

Ban đầu, khi chân nguyên thanh đồng luyện hóa Tửu Trùng, chỉ vì ý chí nó ngoan cố chống lại nên chỉ có thể gian nan mở rộng từng chút từng chút. Thế nhưng lúc này, chân nguyên thanh đồng của Phương Nguyên tiến quân thần tốc, đầu xuôi đuôi lọt. Từ đầu đến cuối cũng không gặp phải bất kỳ trở ngại nào.

Màu xanh ở mặt ngoài Tửu Trùng nhanh chóng lan rộng, trong vài lần chớp mắt, nó đã nhuộm Tửu Trùng trắng như trân châu thành một con sâu màu xanh.

Đại thế đã mất, sau cùng ý chí còn lại của Tửu Trùng bị ý chí Phương Nguyên nhẹ nhàng đánh vỡ, tan thành mây khói ngay lập tức.

Cứ như vậy, hắn đã luyện thành Tửu Trùng!

So với gian nan cực khổ vượt núi băng đèo lúc ban đầu, quá trình luyện hóa hôm nay lại đơn giản như uống nước vậy.

Một cảm ứng thân thiết mà huyền diệu gắn kết Tửu Trùng và Phương Nguyên lại với nhau.

Tửu Trùng sau khi luyện hóa giống như một bộ phận thân thể của Phương Nguyên. Phương Nguyên bảo nó uốn mình thì nó uốn mình, bảo nó cuộn tròn lại thì nó cuộn thành hình bánh trôi, cảm giác giống như nhúc nhích ngón tay vậy.

Phương Nguyên thu chân nguyên về, Tửu Trùng lại khôi phục hình dáng trắng trắng tròn tròn.

Sau đó, nó nhảy lên, đi vào trong không khiếu của Phương Nguyên. Đến trong không khiếu, nó tránh xa xa khỏi Xuân Thu Thiền, chui vào thanh đồng nguyên hải.

Ở trên mặt biển, nó mặc sức mà duỗi người, thỉnh thoảng còn xoay cái hông mập mạp, thoải mái giống như đang ngâm nước nóng.

"Đã có Xuân Thu Thiền, kế hoạch của ta cũng nên sửa lại." Phương Nguyên đưa tinh thần rời khỏi không khiếu, lại lấy ra Nguyệt Quang cổ.

Hắn làm như lúc trước, phát ra một chút khí tức của Xuân Thu Thiền dồn ép Nguyệt Quang cổ.

Cảm nhận được khí tức của Xuân Thu Thiền, ý chí Nguyệt Quang cổ lập tức tước vũ khí đầu hàng, sợ hãi đến mức chỉ có thể co đầu rút cổ vào một góc trong cơ thể.

Chân nguyên của Phương Nguyên cuồn cuộn ra, trong nháy mắt đã nhuộm Nguyệt Quang cổ thành một miếng ngọc xanh biếc.

Cuối cùng, hắn chỉ hơi động ý niệm, ý chí của Nguyệt Quang cổ đã dễ dàng bị cắn giết.

Sau đó, Phương Nguyên rút chân nguyên về, Nguyệt Quang cổ khôi phục thành dáng vẻ thủy tinh màu lam trong suốt lúc trước.

Hắn cũng thu hồi Nguyệt Quang cổ.

Nhưng Nguyệt Quang cổ lại không đi vào không khiếu mà là rơi xuống giữa trán Phương Nguyên, hình thành một dấu ấn hình trăng khuyết màu lam nhạt.

Từ lúc bắt đầu luyện hóa Nguyệt Quang cổ đến khi kết thúc, toàn bộ quá trình không đến năm phút đồng hồ.

Tốc độ này thật là quá nhanh so với việc gian nan luyện hóa ban đầu, tạo thành tương phản cực kì rõ ràng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!