Chương 41: (Vô Đề)

Trong căn phòng bếp chỉ còn lại hai vợ chồng già ngồi nói chuyện.

"Ông coi Tiểu Mân nhà mình đi. Lâm Dương tốt như vậy tại sao nó lại không chịu chứ?"

"Lúc nãy tôi có nói chuyện với con bé."

"Con ngốc đó nó nói với ông như thế nào?"

"Nó nói chỉ xem thằng bé Lâm Dương như là anh trai thôi. Mà bà này…"

Chu Hoàng Thiên ấp a ấp úng một lúc rồi mới chịu nói.

"Có chuyện gì ông lắp ba lắp bắp thế?"

"Tôi nghi con bé Tiểu Mân nhà mình, nó có tình cảm với thằng nhóc Hàn Thiên An gì đó rồi."

"Sao ông biết?"

"Bà không để ý thái độ và cảm xúc của con bé khi nó ở bên Hàn Thiên An, nó cười nói rất vui vẻ còn khi bên Lâm Dương nó không chịu cởi mở sao?"

"Ông nói sao chứ? Tôi thấy trước giờ Chu Tiểu Mân nhà mình rất thích Lâm Dương."

"Nhưng con bé chỉ coi Lâm Dương như một người anh trai của nó vậy."

"Ông thấy thằng bé Lâm Dương như thế nào?"

"Tôi thấy nó cũng được, nhìn cử chỉ hành động quan tâm con bé thì tôi biết mình có thể giao con bé Tiểu Mân nhà mình cho thằng bé."

"Ông nói cũng phải. Hay là mình kết hợp Tiểu Mân nhà mình với Lâm Dương đi."

"Nhưng bà cứ để đó, mình sẽ thử thêm vài lần nữa xem sao?"

"Ông nói thử là thử gì chứ? Thằng bé nó tốt như vậy. Hay ông muốn Tiểu Mân nhà mình quen với Hàn Thiên An?"

Chu Hoàng Thiên vì nghĩ cho Tiểu Mân nên ông để Tiểu Mân tự quyết định về hạnh phúc của cô.

"Hạnh phúc của con bé. Bà cứ để tự Tiểu Mân quyết định."

Chu Hoàng Thiên vừa nói xong đã bỏ lên phòng khách.

"Ông Chu…"

"Ông thật là…"

"Người ta nói con hư tại mẹ. Nhưng cái này là con hư tại ông đấy nhé!"

Mặc kệ Trần Xuân Liễu la mắng như nào.

Chu Hoàng Thiên vẫn bỏ ngoài tai đi lên trên phòng khách.

Ông ngồi suy nghĩ về Tiểu Mân.

Tập đoàn Hàn Thiên.

Phòng làm việc của Hàn Thiên An.

Cốc! Cốc! Cốc!

"Vào đi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!