Chương 75: (Vô Đề)

Đối mắt với một đống đồ ăn nhưng Phó Diễm lại không có chút cảm giác thèm ăn nào cả. Anh cầm chiếc đũa khảy khảy đồ ăn, lòng vẫn đang nghĩ cách chạy thoát khỏi kiếp nạn này, anh lén bàn tính trong đầu, nghĩ xem phải lấy lòng cô thế nào.

Nhưng khi anh ngẩng đầu nhìn, anh thấy Giang Ngư đang nhìn chằm chằm mình.

Phó Diễm giật mình: "Chị cũng muốn ăn à?"

Anh hào phóng đẩy đống đồ ăn về phía cô, thậm chí còn chu đáo tách đũa cho cô.

Giang Ngư nở nụ cười miễn cưỡng: "Chị không muốn ăn."

"Vậy chị nhìn tôi như vậy làm gì? Chắc chị không biết, mấy người trẻ như bọn tôi rất dễ hiểu lầm vì một ánh mắt." Phó Diễm nói với thái độ nghiêm túc: "Vừa nãy tôi nhìn thấy sự h*m m**n trong ánh mắt của chị, là h*m m**n dành cho đồ ăn."

"Đúng là muốn." Giang Ngư đẩy đồ ăn về, đặt chiếc đũa vào lòng bàn tay anh: "Nhưng không phải tôi muốn ăn cơm, mà là… Tôi muốn nhìn cậu ăn cơm."

"…"

"Em trai à." Giang Ngư cười: "Em ăn nhanh lên đi."

Phó Diễm mím môi, anh bỗng chau mày rồi nhìn Giang Ngư với vẻ nghiêm túc, hạ giọng nói: "Thật ra gần đây tôi được phong quan đấy, chị có biết thế nào là phong quan không?"

Giang Ngư trả lời một cách vô tình: "Không biết."

"Chị không biết á? Không sao, tôi có thể giải thích cho chị."

Phó Diễm nói một thôi một hồi, sau đó nói: "Chị, đống cơm này…"

"Ăn đi." Cô nói mà không hề do dự.

Phó Diễm: ?

"Chị có đang nghe tôi nói chuyện không?"

"Nghe xong rồi."

"Vậy tại sao chị…?"

Giang Ngư nói với nét mặt lạnh tanh: "Vào tai này lọt tai kia."

"…" Đây là lần đầu tiên Phó Diễm gặp người có thể tự tin nói câu như vậy, đây cũng là đối thủ đầu tiên của anh. Chịu nhịn cả nửa ngày, anh thốt ra một câu: "Chị à, chị có thể dùng khả năng đọc hiểu và nghiêm túc đối diện với tôi được không?"

Giang Ngư: "Chị không nghiêm túc với cậu à?"

"Chị có nghiêm túc sao?"

"Chị nghiêm túc." Giang Ngư lẩm bẩm: "Thậm chí với em gái mình chị còn chưa kiên nhẫn được như vậy đâu."

Phó Diễm hứng thú bừng bừng: "Chị có em gái à?"

"Ừm."

"Em gái chị tên gì?"

"Giang Yên."

Phó Diễm sửng sốt: "Chắc không phải là Giang Yên mà tôi biết đấy chứ?"

Giang Ngư: "Cậu quen Giang Yên sao?"

Nghe anh nói như vậy, Giang Ngư lại nhớ tới ngày cô tới trường học đón Giang Yên. Hình như vóc dáng người đàn ông đứng nói chuyện với Giang Yên và đưa lưng về phía cô cũng gần giống với Phó Diễm. Rất cao, lại còn gầy nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!