Hôm nay buổi phát sóng trực tiếp của Phó Diễm muộn hơn bình thường nửa tiếng, và lý do lùi buổi phát sóng trực tiếp của anh là "đi ăn cơm".
Rất nhiều fans theo dõi buổi phát trực tiếp của anh lâu cũng biết anh không thường xuyên ăn cơm, Phó Diễm giải thích: "Phải giữ dáng, không giữ dáng thì sao tôi có thể đứng đầu danh sách chị đẹp quyền lực nhất chứ?"
Nhưng sự thật là anh mắc chứng bệnh biếng ăn nhẹ.
Nói chung chứng bệnh biếng ăn là do ăn kiêng và giảm béo, tất nhiên Phó Diễm mắc bệnh biếng ăn không phải vì anh ăn kiêng hay cố gắng giảm béo mà chủ yếu là do… Đồ Phó Sênh nấu quá khó nuốt, có thể nói là ẩm thực từ âm trì địa ngục.
Ba mẹ Phó Diễm công tác ở nước ngoài hàng năm, trong nhà chỉ có hai chị em Phó Sênh và Phó Diễm.
Cơm hộp chỉ mới phổ biến trong mấy năm nay, khoảng thời gian trước, khi bên ngoài chưa bán cơm hộp, Phó Diễm luôn phải đối mặt với một bàn đồ ăn nhìn thì giống như là ăn được nhưng ăn xong sẽ sùi bọt mép. Tuy nhiên, vì xuất phát từ lòng tin dành cho chị gái ruột của mình, Phó Diễm vẫn ăn.
Ăn đến miếng thứ ba, anh nôn mửa. Và điều đó dẫn đến việc cả ngày hôm ấy anh không muốn ăn uống gì nữa.
Ngày hôm sau, Phó Sênh nấu một bát cháo trắng.
Phó Sênh nói với thái độ vô cùng tự tin: "Em trai à, một bát cháo trắng thôi mà, em nghĩ trên thế giới này lại tồn tại người đến cháo trắng còn không nấu được ư? Không có chuyện đó đâu! Với lại chị cũng nếm thử qua rồi, cháo này cho người ăn được."
Và thế là Phó Diễm bưng bát cháo lên húp.
Nhưng lúc húp cháo, anh luôn cảm giác có gì đó rất kỳ lạ mà lại không thể phân biệt được lạ chỗ nào.
Đến đêm, anh bị tiêu chảy.
Phó Diễm suy sụp: "Em hỏi chị một lần nữa, chị có thật sự ăn thử món cháo đó chưa?"
"… Chưa." Phó Sênh chột dạ: "Chị cũng không biết tại sao bát cháo chị nấu lại không ăn được…"
Tình cờ lúc đó lại đang trong kỳ nghỉ hè, thời tiết nóng nực cũng là lý do khiến người ta không thèm ăn. Vì để giữ dáng nên hàng ngày Phó Sênh chỉ ăn ít dưa chuột, cà chua… Ban đầu cô ấy còn muốn xuống bếp vì Phó Diễm nhưng trải qua chuyện lần đó, cô ấy không dám nấu nướng gì nữa. Cuối cùng cô ấy đành ném tiền cho Phó Diễm để anh tự giải quyết vấn đề ăn uống của mình.
Bị hành lên hành xuống, Phó Diễm cũng không có tâm trạng ăn uống gì nữa, anh vội vàng chơi game, anh vứt tiền trên bàn rồi chỉ tập trung vào việc chơi game. Chỉ cần bước vào ván game là anh quên thời gian, đợi đến khi anh cảm thấy đói bụng cũng là lúc rạng sáng.
Mà thời điểm rạng sáng thì chẳng có cửa hàng nào mở cửa, anh thấy phiền phức nên uống một chai coca rồi đi ngủ.
Con người ấy mà, khi lượng thức ăn giảm dần, cảm giác thèm ăn cũng sẽ giảm.
Và thế là Phó Diễm nhịn ăn liên tục mấy ngày như vậy, dần dần anh cũng không còn quá nhiều h*m m**n về đồ ăn. Thỉnh thoảng thấy đói, anh sẽ lấy gói bánh quy giảm cân của Phó Sênh dưới sofa rồi lén lút ăn thay cơm, thậm chí anh chỉ ăn được mấy cái đã no rồi.
Mà nguyên nhân cuối cùng dẫn tới chứng bệnh biếng ăn ở anh là…
Vào một ngày nọ, Phó Sênh nổi hứng nấu nướng, cô ấy lăn lộn trong phòng bếp cả nửa ngày, xào một mâm mì với trứng gà và chân giò hun khói.
Trong ba món này, lấy bất kỳ món nào ra ăn cũng ngon, dù chế biến thế nào cũng có thể ăn được, mà vị của nó ngon không lại là chuyện khác. Phó Diễm cảm thấy chắc chúng không thể khó ăn được.
Kết quả là khi ngồi xuống bàn cơm, anh nhìn thấy một cái bát đựng đồ bị cháy khét.
Phó Diễm hỏi với thái độ rất thành khẩn: "Chị xào một đĩa dây thép à?"
Phó Sênh: "…"
Anh lấy một chiếc đũa lật bới đồ ăn, gắp một thứ đen như mực: "Đây là gì?"
"… Chân giò hun khói."
Tay Phó Diễm run rẩy, anh lại tiếp tục gắp một món ra nữa, cau mày hỏi: "Chị bỏ phân vào đây à?"
"… Đây là trứng gà."
Phó Diễm đặt đũa xuống, khóe miệng giật giật, anh cười khẩy: "Chị nói đây là phân gà em còn tin, thứ này mà là trứng gà á? Cái đĩa mì xào với trứng gà, chân giò hun khói mà ngay cả một tên ngốc không biết nấu nướng cũng có thể làm được trong truyền thuyết đây sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!