Ra khỏi văn phòng, Lục Trình An nhìn đồng hồ, đã gần tới giờ tan làm, anh cũng lười quay lại phòng làm việc nên dứt khoát lái xe tới nhà hàng.
Trên sân thượng nằm ở tầng cao nhất của một nhà hàng ven sông, lúc Lục Trình An đến nơi thì trời đã sẩm tối, không trung u ám, dường như gió đêm cũng bị nhiễm cái nóng nực của ban ngày.
Trên sân thượng, bàn nào cũng có một ngọn đèn nhỏ toả ánh sáng trắng mờ, bên kia sông, ánh đèn nê
-ông rực rỡ nối liền thành một dải.
Chẳng mấy chốc, anh đã tìm thấy Lương Diệc Phong. Chờ tới khi anh yên vị trên ghế, nhân viên mới bắt đầu bưng thức ăn lên.
Ăn được một nửa, Lương Diệc Phong nhận một cuộc điện thoại, sau khi cúp máy thì bình tĩnh nói với Lục Trình An: "Cậu làm giúp tôi một chuyện đi."
Dạo này Lục Trình An phải giải quyết rất nhiều vụ án nên vô cùng quyết đoán từ chối.
Lương Diệc Phong cũng không giận: "Thế thôi, để tôi nhờ người khác tìm nhà hộ Triều Tịch vậy."
"Chờ đã…"
Lục Trình An nhướn mày: "Triều Tịch?"
Trước mặt hai người đều có một ly vang đỏ, ánh đèn nê
-ông cách đó không xa hắt lên thành ly tăng thêm độ sâu cho sắc đỏ. Lương Diệc Phong giơ ly rượu lên, ánh sáng và bóng tối bên trong nhẹ nhàng hòa lẫn, sau đó bị màu của rượu nuốt chửng.
Lục Trình An giữ cổ tay anh ấy lại: "Ban nãy ai gọi cho cậu đấy?"
"Triều Tịch." Lương Diệc Phong bình tĩnh đáp.
Lục Trình An cười khẽ, như đi guốc trong bụng: "Là Chung Niệm đúng không?"
Lương Diệc Phong: "Ừ."
"Triều Tịch nhờ Chung Niệm tìm nhà giúp à?"
"Chính xác."
"Lần trước cô ấy có nói với tôi sẽ trở về vào cuối tháng." Anh cúi đầu thì thào, vài giây sau lại nói: "Ngày mai tôi sẽ đưa chìa khóa nhà cho Chung Niệm."
Lương Diệc Phong cúi đầu nhấp một ngụm, rượu chảy xuống họng, trong mắt ánh lên tia sáng sắc lạnh: "Đưa cho cô ấy làm gì?"
Lục Trình An: "Ý cậu là?"
"Sao cậu không đưa thẳng cho người cần luôn?" Anh ấy đặt ly rượu xuống, cầm điện thoại để trên bàn lên nhấn vài số, chưa đến vài giây sau, điện thoại của Lục Trình An đã đổ chuông.
Anh mở ra xem… Là thông tin chuyến bay về nước của Triều Tịch.
Gió đêm khẽ thoảng qua, sóng gợn mặt sông, anh nhếch môi cười tươi: "Cảm ơn."
Lương Diệc Phong đẩy gọng kính, trên mặt hiện rõ vẻ thờ ơ.
…
Hôm nay đã xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Giang Ngư lên Hotsearch.
Tuy mấy năm nay cô ấy đã phấn đấu trở thành người mẫu quốc tế nhưng suy cho cùng cái nghề người mẫu cũng nằm ngoài rìa giới giải trí, không dấy nổi dù chỉ là gợn sóng. Chẳng biết thế nào cô ấy lại lên Hotsearch vì tai tiếng, đối tượng của vụ tai tiếng là Lâm Bỉnh Dương.
Khoảng mấy năm trước, Lâm Bỉnh Dương vẫn còn là một diễn viên không tên không tuổi. Nhưng đến đầu năm nay, anh ta may mắn nổi lên nhờ một bộ phim thần tượng về tình yêu học đường, chỉ trong mấy hôm ngắn ngủi đã lắc mình thành bạn trai quốc dân, giá trị con người cũng nước lên thì thuyền lên, tóm lại hiện đang trong giai đoạn thăng tiến.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!